"Tương Nghi, ngươi không tới nhìn mẫu thân của ngươi?" Lạc lão phu nhân nhìn Tương Nghi đứng ở cửa không di chuyển, trầm mặt: "Ngươi đọc sách đọc đến ngu người hay sao? Dáng vẻ mẫu thân ngươi như vậy, ngươi hết lần này tới lần khác còn đứng ở đó, chuyển cũng không chuyển, còn muốn người ta dùng kiệu lớn tám người khiêng đến mời ngươi qua?"
Bảo Trụ không hiểu nhìn một cái Lạc lão phu nhân: "Bà ngoại, mẫu thân của ta ở phía trước bên nói chuyện với mợ, giờ Tương Nghi muội muội chen vào còn không lọt người đâu."
Tương Nghi không nói gì, chẳng qua là dời mấy bước đi tới bên người Dương Nhị Phu nhân, đứng xa xa nhìn Lạc Đại phu nhân. Dương Nhị Phu nhân an ủi mấy câu, xoay người lại kéo tay Tương Nghi: "Đi, chúng ta đi thăm đệ đệ của ngươi, bên này mẫu thân của ngươi bệnh nặng, ngươi đừng đi qua, tránh phải chịu bệnh khí."
"Được." Tương Nghi khôn khéo đồng ý, mặc cho Dương Nhị Phu nhân dắt đi ra ngoài, lúc đi qua bên người Lạc lão phu nhân, nàng khom người hành lễ, thấp giọng nói: "Thân thể mẫu thân nặng nề, Tương Nghi tới đây ngây ngốc chỉ sợ nàng sẽ càng khó chịu, không bằng đi thăm em trai với cô trước, sau đó trở về phòng mình.”
Lạc lão phu nhân ngồi ở chỗ đó, thân thể cứng ngắc, không nhúc nhích nhìn nàng, cho đến khi bóng Tương Nghi biến mất ở cửa, sắc mặt của bà cũng không hòa hoãn.
Dương Nhị Phu nhân dắt Tương Nghi đi ra ngoài, thở thật dài một cái: "Tương Nghi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174311/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.