Mới trải qua mấy trận mưa, trong vườn trà đã nhanh chóng bắt đầu xanh biếc, đứng trên núi nhìn bốn phía, chỉ thấy khắp nơi là một mảnh xanh biếc, bừng bừng sức sống.
Trong một mảnh xanh biếc kia, lại pha trộn đủ loại màu sắc, màu trắng màu đỏ, giữa nhánh cây thấp thoáng bóng cô gái hái trà, vươn tay ra hái mầm nhọn trên ngọn cây thật nhanh.
“Chuyên chọn trà mới mầm nhọn hái, đừng hái mảng lớn lá cây vào đó!” Liên Kiều vừa đi theo đám người hái trà, vừa nhắc nhở các nàng: “Cô Nương đã nói, thà kiếm ít tiền, cũng phải làm trà tốt nhất, các ngươi phải nhớ kĩ, không thể hái lá lớn!”
Đám trà búp Minh Tiền Hoa Dương này, là Dương lão phu nhân nhóm trà có trà phẩm khác biệt, lớn nhanh, hơn một tháng đã dần dần khôi phục sinh cơ, lá trên nhánh cây giãn ra, từng mảnh tròn trịa thật dài, chiếu bóng mặt trời, không ngừng lay động trong gió xuân. Mấy vị quản sự Dương lão phu nhân phái tới cho Tương Nghi tra xét mấy ngày, dùng thước đo chiều dài lá cây, hôm qua nói với Tương Nghi: “Cô nương, ngài có thể kêu người làm tới hái trà.”
“Thật?” Tương Nghi nhìn qua, trên tờ giấy quản sự kia ghi lại một hàng con số rậm rạp chằng chịt, vội vàng đi qua: “Phạm đại thúc dạy ta.”
Mấy vị quản sự đều là người Dương lão phu nhân tuyển chọn tỉ mỉ mới phái đến đây, qua một năm dạy Tương Nghi sẽ phải trở về đi. Mấy người bọn họ vốn tưởng rằng Tương Nghi sẽ phái vài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174157/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.