Sắc trời trong xanh, trong vườn trà tất cả đều là một mảnh xanh biếc yêu kiều, đi trên đường mòn, gió mát phất vào mặt, lá trà ở hai bên nhảy múa vòng quanh, lá cây và lá cây chen chúc phát ra tiếng vang “Xào xạc “, tựa như một nhạc khúc chưa toàn vẹn, mang theo vận luật vui sướng, kèm theo tiếng bước chân nhẹ nhàng.
Hai người Tương Nghi và Liên Kiều đứng trong vườn trà, nhìn người được mời tới làm công đang chăm sóc cho lá trà, quản lý vườn trà đúng là một môn học, học thế nào cũng học không hết, nàng đi theo Phạm quản sự học mấy tháng, sổ cũng ghi mấy quyển. Phạm quản sự nói năm nay trà búp Minh Tiền thu không tệ, mọi người khen khẩu vị tốt, dứt khoát chiếc cành từ trên cây trà xuống trồng làm cây trà mầm, dành ra vài mẫu đất trồng cây trà mầm trước, sang năm thì có thể trồng quy mô lớn, Tương Nghi cũng không cần muốn phải bỏ nhiều bạc như vậy đi mua cây trà, hơn nữa trà phẩm cũng không tệ.
Biết việc này, Phương tẩu lập tức chạy đi vùng khác tìm cây trà ngon, đến bây giờ vẫn chưa về, Tương Nghi hơi bận tâm, e sợ Phương tẩu xảy ra vấn đề gì, trong lòng cầu nguyện cho nàng thuận thuận lợi lợi là được.
“Cô nương, có khách tới.” Lưu ma ma thở hỗn hển chạy tới: “Cô nương mau mau trở về tới nhìn một chút.”
“Khách?” Trên mặt Tương Nghi nở một nụ cười trong khổ, từ khi vườn trà Thúy Diệp đưa trà búp Minh Tiền trà ra thị trường tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174149/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.