“Ba “ Một tiếng thanh thúy, hấp dẫn ánh mắt mọi người trong vườn tới.
Nam nhân kia bụm mặt đứng đó, không nói một lời.
Tiễn Mộc Tín chạy vội tới, thở phì phò đụng trên người Liên Kiều: “Sao ngươi dám đánh biểu ca ta?”
“Đó là do biểu ca ngươi đáng bị đánh!” Liên Kiều lắc người một cái tránh qua, chỉ nam tử kia nói: “Hắn là thứ gì, lại dám tới kéo tay của Cô Nương chúng ta! Ta vẫn chỉ mới đánh hắn một cái bạt tai, còn chưa dùng đao chặt tay hắn, đã coi như là khoan hồng độ lượng rồi.”
Nam nhân kia phảng phất tỉnh ngộ lại, quay mặt lại nhìn chăm chú vào Liên Kiều: “Đồ đê tiện kia, lại dám đánh gia!” Hắn vuốt vuốt tay áo: “Tiểu gia không đánh đầu ngươi ra tương, không thể coi là tiểu gia lợi hại!”
“Ngươi dám!” Tương Nghi bước lên trước một bước, bảo vệ Liên Kiều sau lưng, lúc này nàng đã cao không kém Liên Kiều, hai người đứng đó, tựa như hoa tỷ muội.
Nam nhân kia tham tham nhìn chằm chằm mặt Tương Nghi, không tự chủ được: “Cô nương ngươi thật xinh đẹp, nể mặt ngươi, ta sẽ không so đo với nha đầu ngươi.”
Tương Nghi không có để ý hắn, kéo tay của Liên Kiều đi mất: “Tự chúng ta đi xem một chút hoa nơi khác.”
Nam nhân kia thấy Tương Nghi và Liên Kiều Vai sóng vai đi, đuổi theo: “Ai ai ai, thế nào không chờ ta?”
Lời còn chưa dứt, Phương tẩu đã ra tay, một tay giữ cổ tay nam nhân kia, chợt hất hắn một cái, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174114/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.