Một bức bình phong sáu phiến tà tà xếp trong đại sảnh, trên bình phong thêu là hoa mẫu đơn phú quý. Mỗi đóa hoa to bằng miệng chén, đủ loại màu sắc hình dạng, tím nhạt xanh nhạt vàng nhạt, một hoa nhiều hoa, chen chúc chen chúc dầy đặc nửa bức bình phong, phần còn lại của bình phong có một đôi chim yến, một đàn bướm, đang tung bay múa lượn.
Ánh mắt Tương Nghi dừng lại trên khóm hoa mẫu đơn kia, trên đó còn có vật lưu niệm của Trân Lung Phường, xem ra Thu Hoa muội muội cũng được Dương lão phu nhân chỉ điểm, cho nên đưa bình phong tới cám ơn. Nàng hành lễ với Dương lão phu nhân, khẽ mỉm cười nói: "Lão phu nhân, con không tốt như Thu Hoa muội muội, chỉ có thể đưa chút lá trà cho bà."
Dương lão phu nhân cười ha ha một tiếng: "Các con đưa cái gì cũng là một phần tâm ý, ta không so đo nhiều như vậy, chỉ cần các con còn nhớ bà lão này, trong lòng ta rất vui vẻ."
"Lão phu nhân ở đâu là bà lão chứ? Nhìn vẫn chưa tới bốn mươi tuổi." Lời này của Tương Nghi là xuất từ nội tâm, mấy năm trước nhìn Dương lão phu nhân là thế này, vài năm sau này nhìn bà vẫn như cũ, năm tháng tựa như đặc biệt ưu đãi bà, không có để lại dấu tích trên người bà.
"Miệng của Tương Nghi thật ngọt." Dương lão phu nhân cười chỉ chỉ ghế ngồi bên cạnh: "Con mau mau ngồi xuống, Bảo Thanh Bảo Lâm nghe nói con sắp tới, hai ngày nay sáng sớm đã thức dậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174095/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.