Bầu trời xanh biếc, từng luồng mây trắng vạch qua trời xanh, đuôi thật dài kéo thành đủ hình dáng, như hoa, như bướm, như suối, không ngừng biến đổi. Dưới trời xanh mây trắng là một mảnh ý xuân dồi dào, hoa hạnh trong vườn nở vô cùng rất tốt, cánh hoa tươi đẹp từ đầu cành nhẹ nhành bay múa, ửng hồng như mưa.
Ba người Tương Nghi và Bảo Thanh Bảo Lâm sóng vai đi trong vườn, vừa ngắm hoa, vừa nghe Bảo Thanh Bảo Lâm nói chuyện hôm nay bà mối Giang đi cầu hôn, trong lòng rất có cảm ngộ.
"Cuối cùng Tam tỷ tỷ cũng đạt được ước muốn rồi, " Bảo Thanh rất hưng phấn, kéo tay của Bảo Lâm lay động: "Lần đầu tiên Lâm Nhị thiếu gia tới trong phủ chúng ta, ta thấy hình như Tam tỷ tỷ có chút động tâm."
"Muội thì biết cái gì, con quỷ con." Bảo Lâm cười một tiếng, đưa tay kéo Bảo Thanh đến bên người: "Muội chỉ mới 12 tuổi thôi, làm sao nhìn thấu chuyện trong lòng của người ta?"
"Hừ, đương nhiên muội nhìn ra được." Bảo Thanh tức giận nói: "Tứ tỷ tỷ nhìn không ra sao? Chẳng qua chỉ là làm bộ như không biết thôi. Nghi tỷ tỷ, hôm qua lúc Lâm Nhị thiếu gia tới phủ, tỷ cũng thấy bộ dáng kia của Tam tỷ, có phải có chút ý tứ với Lâm Nhị thiếu gia không? Có phải không?"
Tương Nghi cười cười không nói lời nào, nhưng trong lòng hơi có mấy phần cảm khái, không phải nàng không nhìn ra phần nóng nảy trào dâng trong mắt Lâm Mậu Chân, biết có lẽ Lâm Mậu Chân là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174080/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.