Edit: rinnina
"Hoàng thượng, Hoàng thượng!" Tay Lưu Phúc Toàn run run một cái, bình trà cầm trong tay lăn xuống đất, nắp lăn sang một bên. Hắn không để ý tới bình trà kia, bò về phía trước: "Hoàng thượng, ngài không thoải mái chỗ nào? Nô tài cho người đi truyền thái y!"
Hứa Triệu Ninh khoát tay một cái: "Thân thể trẫm rất khỏe mạnh, không cần hưng sư động chúng như vậy!"
"Hoàng thượng, ngài cũng không thể không kiêng kỵ!" Lưu Phúc Toàn quỳ dưới đất, không ngừng dập đầu: "Đại Chu không thể thiếu Hoàng thượng, Hoàng thượng ngài nhất định phải long thể an khang!"
"Trẫm nói không việc gì thì không gì cả!" Hứa Triệu Ninh hơi phiền não, vỗ án kỷ đứng lên: "Còn không mau mau đi ngâm nước Hoa Dương xuân kia tới cho trẫm!"
Lưu Phúc Toàn len lén liếc nhìn Hứa Triệu Ninh, thấy sắc mặt hắn dù có hơi tái nhợt, nhưng giọng nói vẫn có mấy phần khí lực, lúc này mới khom người nhặt bình trà kia lên, ôm vào trong ngực lặng lẽ đi ra ngoài. Bên ngoài đứng hai tiểu Nội thị, thấy Lưu Phúc Toàn đi ra, đuổi tới hỏi: "Công công, Hoàng thượng..."
"Bớt nói nhảm đi, việc không nên các ngươi hỏi thì đừng hỏi." Lưu Phúc Toàn trợn mắt nhìn hai người bọn họ, chuyển bình trà qua: "Mau rửa sạch ấm trà này, Hoàng thượng muốn uống Hoa Dương xuân Công chúa Phúc Thụy đưa vào cung."
Trong lòng Hoàng thượng, vẫn nhớ Công chúa Phúc Thụy kia.
Lưu Phúc Toàn rón rén trở lại chủ điện, thấy Hứa Triệu Ninh không xem tấu chương nữa, trong tay cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174077/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.