Edit: rinnina
Ánh nến bỗng nhiên "Phốc phốc " mấy tiếng, trong phòng ảm đạm mấy phần, Tương Nghi ngẩng đầu lên, chỉ thấy đến một cây nến đã tàn, tim đèn từ từ rũ xuống, sáp đã chảy khô.
Nàng để bút xuống, mình tự tới chỗ cái hộp nhỏ đựng nến tìm một cây, thắp sáng nó cố định trên chân nến, trong phòng lập tức sáng hơn mấy phần. Nhìn ngoài cửa sổ một chút, Tương Nghi khẽ mỉm cười một cái, ngốc tử Ca Lạp Nhĩ này, cuối cùng cũng thông minh, biết tới tìm Liên Kiều ra ngoài trò chuyện, xem ra nàng có thể uống rượu mừng của hai người này rất nhanh.
Bên nguyệt môn có một người vội vội vàng vàng đi tới, xem từ tư thế đi lại của nàng, là Liên Kiều trở lại.
Tương Nghi vội vàng ngồi về bên cạnh bàn, nhấc bút lên làm như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục viết chữ, nghe cửa "Két" một tiếng, Liên Kiều từ ngoài cửa đi vào, nàng đi tới bên cạnh bàn, lẳng lặng đứng đó, không nói câu nào.
"Sao lại trở về đây?" Tương Nghi để bút xuống, liếc mắt nhìn Liên Kiều, chợt kinh ngạc đứng lên: "Thế nào? Vì sao bộ dáng như vậy?"
Trên mặt của Liên Kiều hiện đầy nước mắt, nhìn ra là mới vừa khóc rống qua một trận —— chẳng lẽ Ca Lạp Nhĩ đánh nàng? Trong lòng Tương Nghi căng thẳng, chỉ cảm thấy hết sức khó chịu, không, không, Ca Lạp Nhĩ không phải là người như thế, hắn sẽ không làm chuyện như vậy.
"Cô nương." Liên Kiều nửa ngày mới mở tay ra: "Ca Lạp Nhĩ nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174069/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.