Edit: rinnina
"Đại nương, ta là chủ của Trà Trang Thúy Diệp, lần trước ngài mua lá trà ở Trà Trang chúng ta, ta đặc biệt tới hỏi thăm, xem ngài cảm thấy loại lá trà kia thế nào?" Tương Nghi cười cười đưa một cái bình nhỏ cầm trong tay ra: "Còn xin ngài nếm thử xem, mùi vị lá trà này có tốt hơn lần trước không?"
"Cô nương, đi vào đi vào, mau mau đi vào." Trên mặt Khố Nhĩ đại nương lộ ra thần sắc vui mừng: "Cô nương thật là có tâm, còn giúp chúng ta đưa lá trà tới."
"Đại nương mua lá trà của trà trang chúng ta, thì là khách nhân tôn quý của chúng ta, tự nhiên phải tới hỏi hỏi ý kiến khách nhân." Tương Nghi cười đi vào trong nhà với Khố Nhĩ đại nương, một bên lôi kéo chuyện nhà với bà: "Ở xứ lạ xa xôi, chỉ sợ là rất nhớ nhà? Ta cũng rời quê hương tới kinh thành, trong lòng rất nhớ quê nhà."
"Nhớ, sao lại không nhớ chứ?" Khố Nhĩ đại nương như biết được mình, nói liên tục: "Cô nương, chúng ta muốn về một chuyến thật là không dễ dàng, nếu không phải không sống nổi ở Bắc Địch, ai sẽ muốn tới đại chu này chứ?"
Nhà theo phong cách điển hình của kinh thành, hai bên là cây cảnh tu bổ rất chỉnh chu, chẳng qua là trong viện bỗng nhiên có mấy cái lều, vải đủ mọi màu sắc đặt trên giá, trên đó đan xen hình ảnh lạc đà tuấn mã, còn có thảo nguyên bích lục và con cừu trắng tinh, nhìn qua có vài phần phong tình dị vực.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174046/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.