Phía sau hai cửa hàng kia cũng có một sân nhỏ, bên trong còn có hai phòng, Tương Nghi vừa vặn dùng làm kho hàng, hàng lần này Tương Nghi mang tới, tạm thời lưu giữ ở đây. Bọn xa phu cũng trong phòng ở phía sau cửa hàng, không chỉ có thể nghỉ ngơi, thuận tiện còn có thể giải quyết vấn đề người coi hàng, thấy Tương Nghi tới, người người vui mừng: "Lạc tiểu thư, khi nào chúng ta về kinh thành? Hàng này cũng dỡ xuống rồi."
Tương Nghi cười gật đầu một cái với mọi người: "Biết đại thúc cũng muốn về nhà sớm, các ngươi chờ ngày mai về cùng Uy Vũ đại tướng quân, không phải tốt hơn? Một đường có người phối hợp, cũng không sợ sơn tặc trộm cướp."
"Ngày mai Uy Vũ đại tướng quân hồi kinh?" Mấy phu xe nở nụ cười: "Đây thật là tốt, trên đường trở về cũng không sợ có chuyện gì rồi."
"Sáng sớm ngày mai, Uy Vũ đại tướng quân sẽ chỉnh đốn đội ngũ ở bên giáo trường, ta sẽ tới tiễn các vị đại thúc, thuận tiện thanh toán tiền xe cho các vị, còn làm phiền các vị tiếp tục ở nơi này ở một đêm." Dĩ nhiên Tương Nghi sẽ không phát bạc trước thời hạn cho bọn hắn, nếu tối nay bọn họ len lén lấy một ít trà, mình đi đâu đuổi theo? Phải buổi sáng ngày mai kiểm tra xong, để cho Bảo Trụ cho tiểu nhị trông chừng tới, mình mới có thể yên tâm.
Bảo Trụ phụng bồi Tương Nghi đi một vòng, thấy thần sắc của nàng hài lòng, trong lòng cũng là vui mừng: "Tương Nghi, cách cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2174003/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.