Bằng mặt không bằng lòng, nói chính là đôi phu thê tôn quý nhất Đại Chu này, mặc dù trên mặt hai người treo vẻ tươi cười, vừa ý nhưng bên trong lại xa cách đối phương ngàn dặm. Xiêm y màu vàng sáng lộng lẫy, ánh sáng trân quý, cũng không thể cho cuộc sống của bọn họ thêm một tia hào quang nào, lòng của bọn họ đã chết đi, không có lúc hồi phục, ngẫu nhiên chỉ có lúc người yêu đến sâu nhất xuất hiện, có lẽ có thể chạm đến một luồng tình ý sâu trong nội tâm bọn họ, ở trên thân hai người kia, chứng kiến bản thân ngày xưa.
Dạ yến vô cùng xa xỉ tinh mỹ, khi dòng họ chén thời khắc, trong đại điện có biểu diễn ca múa, vui mừng mở hai tay ra, tay áo thật dài trên dưới bay tán loạn, giống như đóa hoa giữa thịnh thế thơ văn hoa mỹ, nhiều đóa nở tràn ngập cả cung điện xa hoa, đàn sáo nhu hòa hoang phí, khi có khi không, phảng phất có một bàn tay vô hình, đang dẫn dắt mình đi về thế giới như ngọc lưu ly kia.
Trên Sướng Xuân điện tràn đầy hương thơm, nhàn nhạt hương vị táo lê, một chút ngọt, lại có chút trong trẻo lạnh lùng, đây là mùi thơm nhiều năm chưa bao giờ thay đổi, tại đêm giao thừa này, thêm chút nhu tình như mộng như ảo vậy.
Sau dạ yến sẽ là thịnh hội yên hoa, mọi người nối đuôi nhau ra, đi đến trước lầu Ngũ Phượng, đi theo Hứa Triệu Ninh và Dung hoàng hậu từ từ bước lên thềm, đuôi trường bào của hai người kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2173944/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.