Hoa đào bay tán loạn, lạc hồng như mưa, trên đường mòn có cánh hoa phấn □□ hồng, bắt đầu bay múa theo gió, lại rơi theo gió.
Tương Nghi đứng trên đầu hành lang thật dài, nhìn xem cánh hoa bay vào từ ngoài hành lang, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, Gia Mậu nói muốn đi tìm Tiết Liên Thanh nói chuyện một chút, không biết hai người nói thế nào. Lấy ấn tượng của nàng với Tiết Liên Thanh, nàng ta sẽ không dễ dàng đồng ý chuyện từ hôn này.
Cửa sân nhỏ chợt lóe qua bóng dáng màu trắng, Liên Kiều vui mừng hô một tiếng: "Dung đại thiếu gia đến!"
Quả nhiên, Gia Mậu đến.
"Tương Nghi!" Gia Mậu vọt tới trước mặt nàng, đưa tay quét đi cánh hoa hồng nhạt trên vai nàng: "Nàng chờ ta ở chỗ này thật lâu?"
"Ừ, thật lâu." Tương Nghi cười cười: "Bất kể thế nào, ta cũng sẽ luôn luôn sẽ chờ chàng đến."
Thần sắc Gia Mậu dịu dàng, hai người hai mắt nhìn thau, tựa như muốn nhìn thấu tâm sự hai bên, Liên Kiều ở một bên nhìn cũng thấy hơi thẹn thùng, xê dịch bước chân, nhường lại mảnh trời nho nhỏ kia cho hai người.
"Chàng đã gặp nàng ta?" Tương Nghi thở dài một tiếng: "Bộ dáng nàng ta còn như vậy không?"
"Ừ, không có gì thay đổi, vẫn như năm đó." Gia Mậu bất đắc dĩ cười cười: "Chỉ là ta phát hiện nàng ta so với khi đó, mồm miệng tựa như lanh lợi chút ít, lúc nãy mạnh mẽ lên án ta một phen."
"Gia Mậu, chàng chịu ủy khuất." Tương Nghi kéo tay Gia Mậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2173936/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.