Bóng đêm dần dần đậm, Tương Nghi từ một đường khe cửa nhìn ra, có thể thấy trong sân điểm một ánh sáng. Bắt đầu còn chỉ một hai ngọn, nhưng mới như vậy vừa khép mi, ngẩng đầu nhìn lại, bên ngoài đã là đèn đuốc sáng trưng, giống như ngàn vạn chấm nhỏ từ ngân hà rơi xuống.
Tương Nghi nhìn chằm chằm đồng hồ cát ở góc phòng, lưu sa tinh tế từ từ từ chảy xuống, một chóng thành đống, tâm nàng cũng chầm chậm trầm xuống, theo mỗi một hạt cát lưu động, nàng càng ngày càng thấp thỏm lo âu, rất nhanh, vị Lưu công tử kia sẽ đến mở khăn voan ra, nàng không biết nên đối mặt hắn thế nào.
Một trận huyên náo từ xa đến gần, Tương Nghi thẳng sống lưng, đôi mắt nhìn thẳng móng tay mình, toàn thân kéo căng chặt chẽ, nàng bất an ngồi ở chỗ kia, nhiều lần muốn kéo khăn voan xuống xông ra ngoài, nhưng một loại lực lượng không hiểu lại vững vàng cố định nàng trên giường, nửa bước cũng không thể động đậy.
"Chú rể mau mau mở khăn voan ra, chúng ta muốn xem tân nương tử!" Một phòng người ầm ầm hét to, Gia Mậu quay đầu lại nhìn nhìn, bà ngoại Dương lão phu nhân mang theo Bảo Trụ, Bảo Thanh, Bảo Lâm, còn có vị Lâm đại tiểu thư kia, tất cả mọi người mặt mày hớn hở nhìn hắn.
Gia Mậu cảm kích nhìn Dương lão phu nhân một cái, không có bà, mình và Tương Nghi sao có thể sẽ thành thân? Hắn tiếp nhận đòn cân người săn sóc nàng dâu đưa tới, run run đưa tới dưới khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2173910/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.