Mặt trời tựa như đột nhiên nhảy lên bầu trời, lúc nãy vẫn chỉ là một mảnh mù sương, giờ phút này đã là một vũng hồng sáng, từ trong mây lộ ra chút ít sáng ngời. Dần dần, tầng mây càng ngày càng mờ, mặt trời cũng càng ngày càng sáng, chiếu nắng ấm lên mặt đất.
" Bên Bích Phương Uyển không có động tĩnh gì cả sao?" Dung đại phu nhân giơ tay mình lên, nhìn nhìn sơn móng tay đỏ tươi bên trên, dưới ánh mặt trời ngày xuân, vô cùng rực rỡ. Nàng liếc Tương Nghi Thu Hoa đứng bên cạnh một cái, bên môi lộ ra tươi cười nhẹ nhàng: "Thụy Hỉ Ban đi hai ngày, nàng ta vẫn âm thầm, dĩ nhiên có thể nhịn được đến?"
"Đại bá nương, ngài quan tâm chuyện đại hôn là được, có đại tẩu và con mà!" Thu Hoa cầm trong tay một chiếc khăn, đặt khăn lên khung thêu: "Chuyện như vậy cứ bao ở trên người chúng con, dù thế nào cũng sẽ kéo nàng ta và Văn Ban Chủ của Thụy Hỉ Ban vào một chỗ!"
Dung đại phu nhân gật đầu nhẹ, thân thể lười nhác dựa vào trên ghế, tiện tay cầm lấy một phần hóa đơn từ trên bàn, cau mày nhìn xem: "Ngô, trong đồ cưới này còn cần thêm không ít món nữa mới được, nhìn thế nào cũng cảm thấy hơi đơn sơ."
Tương Nghi tiến đến bên cạnh Dung đại phu nhân kia nhìn nhìn, thấy trên tờ danh sách đỏ thẫm rậm rạp chằng chịt viết chữ: Trên nhất là điền trang cửa hàng, phía dưới là ngọc khí châu báu đồ trang sức, xuống chút nữa là gia cụ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-lac-gia/2173862/chuong-288-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.