Hạ Thiệu Đình mang theo hoàng mệnh, lại sợ đám Huyền Thanh sẽ xóa hết mọi chứng cứ nếu mình đến chậm cho nên suốt dọc đường hắn không ngừng ra roi thúc ngựa để nhanh chóng tới huyện An Bình, điều này khiến cho Đường Hoài Miễn vốn nghĩ có thể đi du sơn ngoạn thủy không thể chịu nổi, không ngừng kêu khổ.
Đường Hoài Châu cũng biết mình làm vậy là đang tự rước khổ vào thân, nhưng lại càng không dám làm chậm trễ công sự của Hạ Thiệu Đình cho nên chỉ đành cắm cổ thúc ngựa.
Vốn Đường Quân Dao cũng không đi theo để du ngoạn. Đối với chuyện tra rõ chùa Triều Vân, nàng thậm chí còn sốt ruột hơn Hạ Thiệu Đình, vì mong có thể nhanh đi tới huyện An Bình nên nàng không hề có ý kiến gì với việc Hạ Thiệu Đình đi ròng rã ngày đêm.
Hạ Thiệu Đình thấy nàng tâm lí như vậy, trong lòng vừa yên lòng vừa xót xa, nhưng phần nhiều lại là tự hào.
Trong những việc hệ trọng, tiểu cô nương của hắn chưa bao giờ khiến hắn phải khó xử, càng chưa từng khiến hắn phải nhọc lòng.
Ngay cả Phạm Quảng, người vốn có ý kiến với tiểu yêu nữ Đường gia, khi thấy nàng có thể chịu khổ lại không gây cản trở thì không khỏi có cách nhìn khác về nàng.
Đoàn người ra roi thúc ngựa chưa đầy một tháng đã đến huyện An Bình.
Những năm Đường Quân Dao sống ở huyện An Bình đều ở tại huyện nha, bây giờ huyện An Bình đã đổi huyện lệnh nên huyện nha không còn là nơi nàng quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-la-ke-tu-thu-doi-truoc/2433117/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.