*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai huynh muội kẻ tung người hứng cùng nhau hiệp lực dỗ cho Nguyễn Thị lòng đầy vui sướng, lại còn nói chuyện cùng bà một lúc rồi mới rời đi; lúc Đường Quân Dao thấy xung quanh không có người mới nhỏ giọng nói: “Ca ca, tục ngữ có câu: trốn được mùng một, không trốn được ngày rằm. Nay chúng ta đã về nhà, nếu phụ thân cố tình muốn hỏi cho ra nhẽ thì chúng ta có chạy đằng trời.”
Đường Hoài Châu cũng nhỏ giọng trả lời: “Điều này ta đương nhiên hiểu rõ, nhưng mà ta cũng nghĩ ra cách rồi, chúng ta càng cố tỏ vẻ huyền bí, không chịu nói ra thì phụ thân sẽ càng cảm thấy chuyện này rất quan trọng đối với chúng ta, và rồi ông ấy sẽ không còn nghĩ đến còn có một chuyện quan trọng hơn, ly kỳ hơn ở đời trước. Đây là một loại sách lược, nha đầu muội không hiểu được đâu.”
Hắn nói câu cuối cùng có chút đắc chí.
Đường Quân Dao nguýt hắn một cái. Loại chuyện ly kỳ như đời trước, nói ra cũng sẽ không có người tin, hơn nữa sẽ không có ai ngờ rằng còn có loại chuyện hoang đường như vậy.
“Vậy ý của huynh là, từ giờ chúng ta phải cố làm ra vẻ ăn ngay nói thật hả?”
“Đương nhiên, không ăn ngay nói thật chẳng lẽ muội còn muốn cứ cách ba ngày dăm bữa lại bị cha xách đi nói chuyện hả?” Đường Hoài Châu thản nhiên nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-la-ke-tu-thu-doi-truoc/2433098/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.