Người khác vốn cũng biết Hoa Điêu xinh đẹp, bình thường đã ra dáng một thiếu nữ, nhưng nào ai ngờ rằng, khi thay vào một thân nữ trang thì so với danh môn khuê tú còn xuất sắc hơn mấy phần.
— Những lời như vậy, ta đã không nhớ rõ được khen bao lần, mỗi người đều như hoa gian từ nhân*, từng lời từng chữ đều tựa như tùy ý xuất khẩu mà ngâm thành thơ.
*Hoa gian từ nhân: những nhà thơ thuộc Hoa gian phái (Phái trong hoa),thơ từ thường mang nhiều màu sắc diễm tình, lãng mạn, lời lẽ hoa mỹ.
Khen đến mức trăm hoa cũng xấu hổ mà héo rụng, những lời khen ngợi hoa mỹ như vậy, thật giả dối, nghe qua chỉ cười.
Ta cảm thấy mình chẳng khác nào món hàng để người khác mặc sức bình luận, từ đầu đến chân không có một phân nào không bị soi mói, thậm chí còn không bằng những cô gái bán rẻ tiếng cười, ít nhất các nàng còn được yết giá rõ ràng mà đứng trong cửa, thu bạc rồi mới bằng lòng để khách tiến vào, ít nhất trong túi vẫn giữ lại một chút vàng thật bạc trắng gì đó. Có lẽ, bi ai của ta không nằm ở chỗ gả cho ai, mà là không biết giá tiền của mình, có lẽ Tiêu Phóng biết.
Suốt bữa chỉ nhất mực mỉm cười, người a dua nịnh hót không biết chán. Người một nhà, cũng phải diễn như vậy, thật mệt.
Hết mẹ chồng đến, lại tới chị em chồng, rồi đến chị em dâu… Có trời mới biết cả tòa phủ này có bao nhiêu người. Sau này e là phải cẩn thận nhớ kỹ, chớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhi-hong-nhat-hoc-hoa-dieu-tuy/78776/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.