Việc ta từ chối, chỉ sau một ngày đã lan truyền khắp tiền triều và hậu cung, kéo theo vô số lời đồn thổi.
Phần lớn đều nói rằng ta trả thù Hoàng đế vì hắn đã có tình mới, hoặc ta ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mà không quan tâm đến lợi ích quốc gia.
Nhưng ta chẳng bận lòng, chỉ yên tĩnh đóng cửa ở trong cung của mình, không ra ngoài.
Tử Anh đứng bên cạnh ta, khẽ hỏi: "Nương nương, người không lo lắng sao?"
"Lo lắng?" Ta để kim thêu xuyên qua tấm lụa mềm, đáp lại bằng giọng nhẹ nhàng: "Có gì phải lo lắng?"
Hồng Điều nhanh nhảu tiếp lời: "Giờ ai cũng nói nương nương ích kỷ, không màng lợi ích quốc gia. Nô tỳ đoán chắc là lời đồn từ Dực Khôn cung lan ra."
Ta khẽ điểm nhẹ lên trán Hồng Điều, cười nói: "Nha đầu ngốc, hôm đó các ngươi vào được Ngự Thư phòng hay sao? Lại nói cứ như tận mắt thấy vậy."
"Thì đúng rồi, những cung nhân kia nói cứ như chuyện có thật..." Hồng Điều tính cách tuy bộc trực, nhưng cũng không phải kẻ thiếu thông minh. Nàng vừa nói vừa nghĩ lại, liền hiểu ra vấn đề.
Ta hờ hững nhìn nàng, khóe môi khẽ cong lên.
Hôm đó trong Ngự Thư phòng chỉ có ta, Hoàng đế, Ô Phật Gia Nhĩ và vài cung nhân của Ứng công công. Thế nhưng lúc ta gặp Khang Vương trong Ngự Hoa viên, hắn đã biết rõ sự việc xảy ra bên trong.
Ta vốn dĩ đã hiểu— Bên cạnh Hoàng đế từ lâu đã có người của Khang Vương.
Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-tren-dinh-trieu-duong/3732008/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.