Kim Kết van xin: “ Đỗ di nương, tiểu thư còn chưa ăn cơm, bà trả lại cho tiểu thư đi.”
Đỗ di nương đột nhiên làm dáng vẽ rất phẫn nộ, đem trứng ném xuống bụicỏ, hãy còn chưa hả giận, bước đến đó lấy chân giẫm lên hai cái, “ Tabảo ngươi làm bộ làm tịch, ta bảo ngươi cười, ta kêu ngươi tranh sủng,ta bảo ngươi thủ đoạn ác độc, ta bảo ngươi….”. người đàn bà này độtnhiên điên điên khùng khùng lẩm bà lẩm bẩm. Tô Mạt cùng Kim Kết nhìnnhau như nói, Đỗ di nương không phải bị điên rồi.
Tô Mạt tậndụng lúc này đem quả trứng còn lại bóc ra, bẻ hai nửa, một nửa nhét vộivào miệng, nhai nuốt xuống, nửa còn lại cũng đút luôn vào miệng. Đỗ dinương nhìn thấy muốn cướp lại, Tô Mạt đã nuốt xong.
Bị nghẹn rồi!
Nàng mắt mở trừng trừng, a…a xua tay liên tục, Kim Kết vội vàng đi lấy nước.
Đỗ di nương lại điên cuồng lôi kéo nàng không cho nàng uống nước, cònmắng té tát: “ Ngươi là cái đồ tiện nhân, ngươi mau đem Quốc công giatrả lại cho ta, nếu không phải vì ngươi, ta tại sao lại rơi vào bướcđường này. Ngươi là thứ tiện nhân, ngươi không được chết yên lành….”
Tô Mạt bị nghẹn sắp chết lại còn bị bà ta lôi lôi kéo kéo, nàng khó thở tức giận, nàng liền hung hăng cắn vào cổ tay bà ta một cái, sau đó chạy đến chén nước uống một hớp.
Đỗ di nương trừng con ngươi đỏ ngầu, đuổi theo.
Tô Mạt nhanh nhẹn khẽ động, lập tức có cách, nàng ra dấu cho Kim Kết,nói nhỏ: “ xông ra phía ngoài, phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/204192/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.