Tô Mạt hừ lạnh mộttiếng “ Rốt cuộc là vì sao, bà tự mình biết rõ nhất.” Nàng ném đũa đi “Được thôi, ta không ăn nữa, bà ăn một mình đi.”. Nói xong nàng kéo tiểucô nương kia đi “ Chúng ta ra ngoài nói chuyện.”
Đỗ Di nương nhìncó vẻ đáng thương nhưng thực chất tâm địa không tốt lành gì. Lúc chorằng đã hại chết nàng thì khóc lóc ỉ ôi, bây giờ thấy nàng khỏe lại liền chứng nào tất ấy, đến cơm cũng không cho nàng ăn.
Tiểu cô nương đó bị Tô Mạt kéo đi ra ngoài sân nói chuyện, Tô Mạt hỏi “ Tỷ tỷ là con nhà ai?”
Tiểu cô nương cuống quýt xua tay: “ Tứ tiểu thư xin đừng gọi thế, nô tỳ là con của người làm trong phủ, tên là La Kim Kết.”. Tô Mạt lập tứcnghĩ ngay đến nhà La đại nương vừa rồi. Kim Kết nhìn vết thương của TôMạt “ tứ tiểu thư , cô phải cẩn thận mới được.”
Tô Mạt quayđầu nhìn vào trong nhà, thấy Đỗ Di nương ăn như hổ đói, nhai nuốt ngấunghiến, nàng nói khẽ: “ Kim Kết nếu như ta trở thành tứ tiểu thư chânchính, ngươi hãy trở thành người của ta được không?”
Tuy rằng lầnđầu gặp, nhưng Tô Mạt có mắt nhìn người, điểm này ông nội cũng từng khen nàng. Nàng cảm thấy Kim Kết là một đứa nhỏ tốt, đôi mắt đen trắng rõ ràng minh bạch lộ rõ sự quan tâm và thiện lương.
Kim Kết ánh mắt sáng lên: “ Thật sao tiểu thư? Nhưng nô tỳ chỉ là một nha đầu làm việc nặng nhọc.”
Tô Mạt cong môi, nắm chặt tay Kim Kết, cổ vũ nói “ Ai nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/204190/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.