Người nơi này, từ trong kinh tới có mặt mũi, bọn họ căn bản cũng biết.
Giống với lão đầu kia cùng người thiếu niên kia, hay là đám người Lưu tương, Tả Minh Thụy mưu nghịch bị tiên đế đày tới.
Những người này đã vĩnh viễn không thể lật người, cho nên bọn họ có thể lăng nhục không chút kiêng kỵ, sẽ không có người ra ngoài ra mặt thay bọn họ.
Thử nghĩ, bị xử mưu nghịch, hôm nay tân quân lên ngôi, còn ai dám thay đổi án mưu nghịch?
Chẳng phải là đưa thân mình vào trong nguy cơ?
Cho nên, nếu là quan viên loại tội lưu đày, nếu có cơ hội hồi kinh, bọn họ căn bản không gặp khó khăn mấy.
Nếu không có cơ hội, vừa không có bạc chuẩn bị, vậy coi như xin lỗi.
Bọn họ với đại hán này, không có ấn tượng gì, hẳn không phải là nhân vật nào, đoán chừng là giang hồ đạo tặc giết người cướp của rồi.
Mấy người liếc nhau một cái, một người nói: "Hỏi ngươi đấy."
Người nọ cũng không để ý tới không hỏi bọn họ, chỉ là đi đỡ dậy người bị đánh, trầm thấp nói: "Dù chúng ta từng phạm tội, chúng ta cũng là người."
"Ơ, bọn họ là người nào?" Mấy Bách hộ trường cùng thủ hạ ồn ào cười to, một người mắng một tiếng, "Pằng" một tiếng, roi liền rút qua.
Kết quả trước mắt bọn hắn hoa lên, lại thấy roi không biết làm sao liền rơi vào trong tay đại hán, hắn lù lù bất động, rũ cụp mí mắt, roi kia quấn ở trong tay của hắn, lại cũng không nhúc nhích.
Mấy người khác ngao một tiếng, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294675/chuong-2196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.