Bên kia Vô Ngọc Tử mấy lần muốn chạy thoát từ cửa sổ, cũng bị Lan Như cản lại, hắn ném ra một nắm ám khí, đánh về phía Tô Mạt, mặc dù chó gấp trèo tường, nhưng cũng không dám xuống tay với người Thẩm gia.
Tô Mạt hừ lạnh một tiếng, cũng không ngẩng đầu lên, mắt không mở, tiện tay vung lên.
Vô Ngọc Tử chỉ cảm thấy hoa cả mắt, không thấy nàng làm gì, mười mấy mũi ám khí đã như đá chìm xuống biển, không thấy đâu nữa.
Nhưng mà hắn cũng không đần, thừa dịp Tô Mạt nhận ám khí, phi thân đi, Tô Mạt cười khẽ: "Vội vã đi nơi nào à?"
Nói qua ngón tay nhỏ nhắn khẽ nhếch, mấy chục điểm hàn tinh đánh ra ngoài, chỉ thấy Vô Ngọc Tử đột nhiên thành một người gai, trên người lít nhít toàn ám khí.
Những ám khí kia cắm ở huyệt đạo của hắn, rồi lại không giết hắn, chỉ là để cho hắn bị chút đau khổ da thịt.
Huyệt đạo Vô Ngọc Tử bị điểm, giống như con khỉ duy trì tư thế khom lưng trốn chạy, tức cười không nói ra được.
Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam vội vàng xin Tô Mạt, Tô Mạt cũng không động tác.
Thẩm Phỉ không thể làm gì khác hơn là nhìn Thẩm Tinh Tinh: "Tinh Tinh, còn không dập đầu bồi tội với Tô tiểu thư!"
Thẩm Tinh Tinh không dám tin nhìn hắn, cái gì? Huynh ấy để cho mình dập đầu với Tô Mạt?
Thật sự là quá quá đáng.
Quả thực là trời sập, nàng chặt chẽ cắn môi, thế nào cũng không chịu.
Nàng uất ức vô cùng nhìn Thẩm Phỉ, nước mắt đảo quanh trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294621/chuong-2142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.