Lúc này cả vườn hoa hình như xao động, giống như người tức giận, cảm xúc rõ ràng như vậy.
Chậm rãi, tiếng địch như dòng nước trôi, âm luật phất qua mỗi một phiến cánh hoa, nhắn nhủ đến từng góc.
Những thứ hoa kia dần dần an tĩnh lại, giống như cô gái ôn uyển, giãn ra tứ chi mềm mại, ưu nhã văn tĩnh, thoạt nhìn không có tính công kích như vậy.
Mấy người cũng không dám khinh thường, dù sao thân phận người tới không rõ, ai biết là trợ giúp mình hay vẫn là trợ giúp kẻ địch?
Tiếng địch tiếp tục, càng ngày càng gần, những cây hoa kia thậm chí bắt đầu nhảy nhót, không gió mà bay, giống như cô gái phiên nhiên nhảy múa.
Hoàng Phủ Cẩn cảm giác thân thể Tô Mạt hơi rung động, vội cầm tay của nàng, Tô Mạt nhìn hắn một cái, lúc này rừng hoa thế nhưng tự động tách ra, một bạch y nhân giống như đạp thủy hành vân đi tới, áo trắng phiên nhiên, bước chân cực nhanh, giống như giẫm ở trên đám mây, làm cho người ta không thấy rõ bước tiến của hắn.
Tóc hắn dài đen nhánh dùng một cây bích lục trúc trâm búi lên đỉnh đầu, còn sót lại giống như là mực gấm đắt tiền chảy như thác xuống, cho đến thắt lưng.
Cả người tựa như bước ra từ bức họa, làm cho người ta có cảm giác cao quý ưu nhã thần bí lại siêu phàm thoát tục.
Làm cho người ta hoài nghi, hắn căn bản không phải người, có lẽ là tiên tử từ đâu tới, không dính một hạt bụi, thanh nhã tuyệt luân.
Cặp mắt như lưu ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294528/chuong-2047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.