Tô Mạt cũng không tò mò bọn họ làm sao trong tình huống như thế còn có thể lấy được những thứ này để ăn, hỏi: “Lưu Vân tỉnh chưa?”
Lan Như nói: “Tỉnh lại ăn đồ, lại ngủ.”
Dĩ nhiên là thương thế quá nặng, dược hiệu phát tác lại hôn mê.
Tô Mạt yên tâm, ăn một chén cháo thịt, cảm giác hơi sức căn bản khôi phục, thương thế trên người cũng không còn đau như vậy.
Lan Như vui vẻ nói: “Tiểu thư, thân thể của người có thể so với ngày trước đã khá hơn nhiều rồi, mặc dù bị thương nặng như vậy, nhưng khôi phục thật nhanh, A Lí rất kinh ngạc đấy.”
Tô Mạt nghĩ duyên cớ chắc là do mình tu luyện cái gì Thông Thiên quyết kia.
Lan Như lại lấy ra khăn xoắn ướt cho nàng lau mặt, lược để chải đầu tóc, sau đó tìm ra áo cho Tô Mạt đổi.
Rất nhanh dọn dẹp xong xuôi, A Lí tiến lên: “Tiểu thư, người của chúng ta phát hiện một con rắn giảo hoạt.”
Hắn nói chính là người đánh lén nọ.
Tô Mạt ánh mắt sáng lên: “Chúng ta lập tức đi.”
A Lí nói: “Tiểu thư, ngài và Lan Như còn có một tổ người chờ ở chỗ này, thuộc hạ đi bắt hắn.”
Tô Mạt lắc đầu, kiên định nói: “Ta muốn tự mình bắt hắn lại.”
Đối với có kẻ địch, nhìn hắn chết là không hết hận, cần phải tự tay bắt hắn lại mới được.
A Lí hiểu nàng, liền để Lan Như lưu lại dẫn theo người bảo vệ Lưu Vân, hắn dẫn người hộ tống Tô Mạt đuổi theo cái con “rắn” kia.
Tô Mạt xé rách vạt váy, cột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294476/chuong-1995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.