Nàng nhướng nhướng mày: “Ngươi rất thông minh, dĩ nhiên cũng có khả năng còn có đồng bạn, bọn họ định cứ ăn độc dược, cảm thấy ta có thể không có lòng dạ ác độc như vậy, nói không chừng còn cho các ngươi ăn độc dược giả thử dò xét các ngươi. Ha ha, lời như vậy, bọn họ có thể thảm. Bởi vì ta căn bản không thiện lương, cho các ngươi ăn cũng đúng là độc dược. Ba canh giờ không có thuốc giải, vậy thì sẽ nát thành một đống bạch cốt.”
Thời điểm nói xong câu đó, những người kia cũng bị Lan Như đút độc dược, Lưu Vân đem bọn họ từng người một kéo ra ngoài chôn kĩ.
Sắc mặt người kia lập tức xanh mét, ở trong ánh lửa rất là dữ tợn.
Tô Mạt cũng không hỏi hắn, chỉ để Lan Như tiếp tục cho hắn ăn độc dược khác, xem hắn rốt cuộc lợi hại đến đâu, có thể giải độc không.
Dù sao trước khi A Lí đến, bọn họ cũng không thể làm gì.
Đêm vắng lặng, tiếng gió nức nở nghẹn ngào, ngôi miếu đổ nát hình như cũng lảo đảo muốn đổ, trên đất đống lửa bị gió vừa thổi, trong ngọn lửa đã hiện lên sắc thái quỷ dị.
Chỉ là tất cả mọi người không có chú ý tới.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Lưu Vân nói: “Tiểu thư, A Lí tới.”
A Lí dẫn theo người đến, hắn vào điện thấy Tô Mạt, Lưu Vân ngăn cản mấy tên thủ hạ, phân phó chuyện cho bọn họ.
Lưu Vân để cho bọn họ đem mấy cái tên ăn xin trúng độc mang đi, nếu như là ăn xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294463/chuong-1978.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.