Bọn họ tuy rằng khiêm tốn, không thích khoa trương, cũng không rêu rao khắp nơi, nhưng sự tích về họ cho dù có ý định che dấu, quyền thế của bọn họ vẫn bị người biết đến.
Dù vậy cũng là...như sấm bên tai.
Dù Ngụy An Lương bước ra từ gió tanh mưa máu, là nam nhân thái sơn có sập trước mặt cũng không biến sắc, nhưng cũng không nhịn được tức giận trong lòng, không biết mặt có đỏ không, hắn hy vọng bản thân có thể khắc chế được.
Nghe thấy tiếng cười và tiếng bàn luận vô lễ trên lầu, Lan Như cười cười nhìn về phía Ngụy An Lương, vậy mà hắn vẫn có thể kiềm chế được, không khỏi bội phục.
Ngụy An Lương chắp tay hành lễ với Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt, vẻ mặt cung kính nhưng không hèn mọn nói: "Bang chủ tào bang Ngụy An Lương, gặp qua Tề vương điện hạ và Tô tiểu thư."
Bởi vì Hoàng Phủ Cẩn không mặc triều phục, cũng không phải đang nha môn chính thức, với thân phận bang chủ Tào bang, tất nhiên hắn sẽ không trực tiếp dùng đại lễ.
Nhưng vẫn khom eo xuống, thái độ vô cùng cung kính, vì vậy vẫn có lễ nghi, lại không đánh mất tôn nghiêm của mình.
Vô cùng đúng chỗ.
Hoàng Phủ Cẩn không khỏi gật đầu, hơi nâng tay lên, "Ngụy bang chủ không cần đa lễ, ở bên ngoài triều, cũng không tiện dùng những nghi lễ phiền phức, mọi người chỉ ngẫu nhiên gặp qua nhau, làm bằng hữu là được."
Thấy Hoàng Phủ Cẩn điềm đạm như vậy, ngược lại ngoài dự đoán của Ngụy An Lương, ban đầu hắn cho rằng, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294336/chuong-1851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.