Sắc mặt của Linh Đang đen lại, bởi vì nàng muốn đánh rơi cánh cửa kính kia xuống, không biết vì sao rơi lại bị lệch, lại đánh rơi tầm mành không liên quan gì đến cửa sổ, thật sự là không liên quan gì cả.
Nàng biết người khác là châm chọc nàng, càng thêm tức giận, lần thứ hai vung roi lên.
Bởi vì dùng lực hơi quá, hình như không tính toán chuẩn, cứ như vậy đánh thủng một lỗ lớn trên tấm vải che mưa.
Trong bốn người trong phòng lại có hai người bật cười.
Mà lúc này trên lầu có một đôi tay thon đẹp đẩy cửa sổ ra, để hiện ra gương mặt đang mỉm cười.
Dưới ngày mưa ảm đạm, khuôn mặt nàng trắng như ngọc, đôi môi đỏ, đôi mắt nhỏ, khiến cho trời sáng lên như pháo hoa.
Những người nhìn thấy đều không thừa nhận nàng là pháo hoa, bởi vì nàng xinh đẹp trẻ tuổi, tuyệt đối không phải là pháo hoa như hoa quỳnh sớm nở nhanh tàn.
Mỹ lệ của nàng theo năm tháng càng kinh tâm động phách.
Khiến cho không ai có thể ngăn cản.
Tuy Ngụy An Lương kiến thức rộng rãi, trải qua không ít kinh nghiệm sóng to gió lớn, giờ khắc này cũng phải thất thần, thấy tay áo màu xanh nước của nàng bị gió thổi bay bay, còn có hương khí nhàn nhạt thổi đến, khiến người khác không thể tả được, thấu thẳng lòng người, nhưng lại không thể nắm bắt, phân biệt rõ ràng.
Tô Mạt đẩy cửa sổ ra, cười cười nhìn xuống dưới, hai mắt Ngụy An Lương sâu xa, gương mặt Linh Đang đầy sát khí, khi nhìn thấy Tô Mạt hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294306/chuong-1821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.