Ông thậm chí đã có ý định muốn để cho Hoàng Phủ Cẩn kế thừa sự nghiệpthống nhất đất nước, ông trầm giọng nói: “Ngươi có biết trẫm rất hy vọng vào ngươi không?”
Hoàng Phủ Giới vội vàng hô lên: “Nhị ca, huynh không thể đối xử với phụhoàng như vậy. Phụ hoàng đã nói muốn để huynh kế thừa ngôi vị, còn muốnđệ cố gắng phụ tá huynh.”
Trên mặt Hoàng Phủ Cẩn xuất hiện nụ cười khinh bỉ, hắn ghé vào bên taihoàng đế nói nhỏ: “Bệ hạ, nếu như thần là con trai của tiên hoàng, ngàicòn có thể làm như vậy không?”
Bên tai hoàng đế như có tiếng nổ, ông không dám tin trợn mắt nhìn HoàngPhủ Cẩn, không thể nào, không thể nào, ông đã để cho Lưu Ngọc tự mình ra tay, kể cả Lưu Ngọc không giết đứa bé kia, thì đó cũng là Vu Hận Sinh…Làm sao có thể….
Đột nhiên, ông nghĩ ra điều gì đó, Thục phi….? Nàng ta sao có thể làm chuyện đó?
Ông nheo mắt lại, hung hăng nhìn Diệp Tri Vân, “Ngươi, … Hừ, quả nhiên là tính toán rất giỏi!”
Đưa đứa bé đó giấu ở bên cạnh ông, kế thừa sự nghiệp của ông, đưa mộtngười khác ra, làm địch nhân của ông, muốn tới giết ông để báo thù!
Bọn họ tính toán rất tốt!
Đáng tiếc, ông sẽ không để cho họ được như ý.
Ông hơi nhướn mày, cười lạnh nói: “Được, trẫm đáp ứng các ngươi, tha cho các ngươi rời đi. Từ nay sẽ không gặp lại nữa.”
Hoàng Phủ Cẩn buông tay ra, nhàn nhạt nói: “Hi vọng Bệ hạ sẽ tuân thủcam kết, nếu như không dù có làm loạn thiên hạ, thiên hạ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294024/chuong-1539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.