Vu Hận Sinh nhìn Hoàng Phủ Cẩn nói: “Thế nào? Cảm thấy tội lỗi? Ngươikhông nghe nhầm đâu, ta nói cho ngươi biết, không phải tất cả trí nhớngày bé đều bị lãng quên, trùng hợp ta nhớ được mẫu thân của ta, mẫuthân của ngươi và cả nghĩa phụ của ngươi nữa, bọn họ hèn hạ bày mưu hạita như thế nào, ta đều nhớ! Hahaha! Các ngươi có biết, một người có trínhớ tốt thì sẽ có nỗi khổ gì không? Cái cảm giác đau đớn khi bị cha mẹruột thịt vứt bỏ, giống như vô duyên vô cớ bị dao đâm một nhát vậy, cácngươi nói thử xem, tại sao ta lại phải tha thứ cho bọn họ.”
Diệp Tri Vân lắc đầu nói: “Hoàng hậu lúc đấy không biết…”
“Ông câm miệng!” Vu Hận Sinh ngắt lời của ông, “Ông đã biết mọi việc… vậy chịu chết đi!”
Hắn vận nội công, từng đám khói dày lại bốc lên.
Diệp Tri Vân hét lớn một tiếng, “Cẩn thận!”
Những tiếng nổ mạnh vang lên ở khắp nơi, vách tường bắt đầu đổ xuống, có gió lớn thổi đến, khói mù bị thổi bay hết.
Nếu là trong không gian kín thì khói độc sẽ phát huy được tác dụng,nhưng nếu ở một nơi thông gió, thì những khói độc kia đều bị đánh tan.
Bỗng nhiên xuất hiện giọng nói của Tả Minh Thụy: “Diệp công công, bảnquan đã biết được chân tướng, ngài yên tâm, chắc chắn sẽ giúp ngài mộttay!”
Vu Hận Sinh không ngờ Tả Minh Thụy sẽ đến, hơn nữa còn âm thầm bày mưuvới Diệp Tri Vân, hắn điên cuồng công kích, Hoàng Phủ Cẩn tiến lên ngănhắn lại, cùng hắn so chiêu.
Tô Mạt đứng một bên khẩn trương theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1294020/chuong-1535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.