Thấy bọn họ đến, Diệp Tri Vân thu công hỏi: “Nha đầu, ngân hàng tư nhân của con có thuận lợi hay không?”
Tô Mạt thấy hắn hỏi, liền đáp: “Thuận lợi, hợp tác cùng Trầm gia, rất nhiều chuyện không cần chúng con làm.”
Cuối năm kia, Trầm lão đã phái hai người con trai cùng chưởng quỹ của lãođến kinh thành mật đàm với nàng, mùa xuân năm sau ngân hàng tư nhân lấykhí thế bừng bừng xây dựng, đến giờ đã rất ổn định.
Tuy nói nhưthế, nhưng Tô Mạt cũng không hoàn toàn dựa vào Trầm lão, ở trong ngânhàng tư nhân ở các nơi, người của nàng cùng Trầm lão mỗi người một nửa.
Mấy năm nay, hương lâu, vườn hoa, nông trường được nàng bồi dưỡng không ítngười mới. Nay nàng để cho Lưu Hắc Hổ cùng nông trường bồi dưỡng mấytrăm người vận chuyển, giúp chạy thương và thủy vận. Bọn họ được huấnluyện một cách tốt nhất, những thổ phỉ bình thường không phải là đối thủ của họ, vì vậy xe cùng hàng hóa của ngân hàng tư nhân, từ nam chí bắcphi thường thuận lợi.
Nàng đã làm đầy đủ công tác chuẩn bị, mộtkhi ngân hàng tư nhân được mở chính là thuận lý thành chương. Chỉ cầnchuyên tâm vào những chuyện trong ngân hàng là tốt rồi, còn những chuyện bên ngoài hầu như không hề sơ hở.
Diệp Tri Vân cười nói: “Vẫn là nha đầu con có khả năng. Có ngân hàng tư nhân liền nắm chắc điểm chímạng của đám người giàu có từ nam chí bắc rồi.”
Để phối hợp vớingân hàng tư nhân, Tô Mạt đã mở hương lâu ở các nơi, cửa hàng điểm tâm,bố trang tơ lụa, cửa hàng tạp hóa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293892/chuong-1407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.