Tô Mạt dẫn mọi ngườitới kho lương của sơn tặc, thời gian quá ngắn nên mọi người không thểtìm kiếm lâu, chỉ tới những chỗ nàng đã dò được trước, còn chỗ khác thìchịu.
Mọi người chém đứt thông đạo nơi thôn dân cung cấp lương thực cho thổ phỉ, còn lương thực đốt được bao nhiêu thì đốt.
Trên núi có hơn một ngàn người, thậm chí nhiều hơn, thiếu lương thực sẽ không dễ chịu gì.
Trời tờ mờ sáng, mọi việc tạm dừng lại, ai về chỗ nấy. Tiếng pháp tiếp tụcvang lên chỉ là không giống mấy ngày trước, hôm nay cả Lai Châu phủ nhalẫn Dã Kê đều hừng hực ánh lửa. Lửa cháy cuồn cuộn rực một góc trời.
Tô Mạt dựa vào lòng Hoàng Phủ Cẩn, cười hì hì nói:“Đám quan lại ở Lai Châu này có bị giết hết thì triều đình cũng sẽ phái nhóm khác tới trấn giữ,nhưng sơn tặc trên Dã Kê nếu bioj giết sạch, để xem họ lấy đâu ra ngườibổ sung đây? Dù một mạng đổi một mạng cũng không hề. Đáng giá.”
Giọng nói của nàng lần này mang theo cả tàn nhẫn lẫn sát khí, điều mà trước đây chưa bao giờ có.
Trước kia cho dù là ở nông trường huấn luyện, nàng cũng luôn hòa hòa khí khí , giờ khắc này, A Lí mấy người rõ ràng cảm giác được sát khí toát trênngười nàng.
Có lẽ là tối nay máu tươi sẽ nhuộm đầy Dã Kê.
Hoàng Phủ Cẩn biết, chắc chắn nàng đã chạm mặt đao khách kia mới có thái độnày. Hắn rất rõ, nàng vẻ ngoài yếu ớt nhưng nội tâm lại rất kiên cường,càng gặp kẻ địch mạnh chừng nào, tiềm lực cường đâị của nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293774/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.