Tô Mạt cười cười liếcnhìn hắn: “Tĩnh điện hạ nghĩ mỗi người đều mình đồng da sắt giống chàngsao? Cho dù là mùa đông cũng có thể lấy băng làm nước tắm.”
Hoàng Phủ Cẩn nhìn nàng cười cười, nhón tay không di quân cờ mà di di ngóntay nàng, chơi đùa thật vui vẻ. Tô Mạt giận hắn liếc mắt một cái:
“Chàng nha, không thể chỉ làm ác nhân, ban ngày làm ác nhân, buổi tối làmngười tốt, như vậy mới có thể khiến những người đó cảm động rơi nướcmắt, cho dù bị ngươi đùa chết cũng nói ngươi là hảo tướng quân.”
Huấn luyện viên bộ đội đều như vậy, đội viên đầu khắc cốt ghi tâm, vừa cămhận huấn luyện viên đến ngứa răng, cũng thân thiết với huấn luyện viênhòa ái dễ gần.
Hoàng Phủ Cẩn nếu đem thị vệ trong cung đi, tấtnhiên sẽ không mang đi không. Tô Mạt cười cười, thế nào cũng phải thumua nhân tâm vài người chứ, không thường xuyên lui tới với bọn họ nhưngít nhất cũng phải nhớ kĩ Hoàng Phủ Cẩn, kính nể hắn.
Nàng biếtHoàng Phủ Cẩn là dựa vào chém giết trên chiến trường thu phục nhân tâmcủa binh lính. Nhưng lần này là mang theo thị vệ cùng quân linh đạidoanh Tây Sơn, bọn họ không có nhiều cơ hội chém giết như vậy, cho nênphải dùng cách khác. Nàng nhảy dựng lên, không để ý váy áo liền cùng Kim Kết và Thủy Muội đi xem: “Đi, chúng ta đi xem xem sao.”
HoàngPhủ Cẩn nghi vậy lập tức đứng dậy, muốn bồi nàng đi, Tô Mạt nghiêng đầunhìn hắn một cái: “Chàng ngốc, ta đến bãi binh xem bọn họ.”
Không phải tắm rửa, có gì khó chứ. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293720/chuong-1235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.