🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tô Mạt nghĩ nàngthương tâm. Thái tử đưa Tả tiểu thư vật đính ước tốt như vậy, liền cầmtay nàng, thanh âm rất nhẹ nói: “Tỷ tỷ, có thể là trong cung toàn bảovật như vậy thôi.” Dù sao thái tử cũng là người hoàng gia, về sau thứnày cũng đến hoàng cung thôi. Chẳng qua là phô trương mặt mũi mà thôi.Đại tiểu thư hơi phát run, nàng cúi đầu nói: “Cái đó bình…”
TôMạt đưa mắt nhìn qua, chỉ là tranh mùa xuân bình thường thôi, sân nhàtranh, vườn nhà, nói chung là có ý đồ thôi. Đại tiểu thư cắn môi, mấtkhí lực lớn để lòng vững vàng đôi chút. Mạt nhỉ khả năng còn nhỏ nênkhông hiểu.
Nàng nắm chặt tay, bức tranh kia chính là hoa ở xuân uyển, sau phiến hải đường trong vườn, một ngày kia…
Lòng nàng đột nhiên giống như bị kim châm, đau đớn bén nhọn, chậm rãi tản ra.
Mọt người hỏi bạch tử có hình dạng gì, rốt cuộc Phỉ thúy vẫn là bạch ngọc.Tả tiểu thư hai má ửng đỏ, lại đứng lên, lần đầu tiên tỏ ra thẹn thùngngại ngùng, bào nha đầu thu vào.
Bùi Bảo Khương lớn tiếng nói:“Ta đoán nhất định là bạch ngọc, bạch ngọc ôn nhuận tao nhã, Phỉ Thúythâm trầm đại khí, một cái bao dung, một cái xâm lược, thật vừa vặn, các người đều hiểu được nha!”
Nàng cười, quay sang nháy mắt với TôMạt, muốn nàng đáp lại lời mình. Lại thấy tỷ muội các nàng không biếtnói điều gì, liền tưởng ngay lễ vật là thực quý trọng nhưng thấy tài phú của Tô Mạt, chỉ sợ bảo thạch gì đó dễ như trở bàn tay.
Nàngthấy vài người chuyển sang vây quanh Tả tỷ tỷ, dù sao nàng sắp làm tháitử phi, rất nhiều người đến lấy lòng nịnh bợ, hôm nay là thời cơ tốt,nàng là người quen cũng không nên chiếm dụng thời gian tránh cho ngườikhác trong lòng oán hận.
Bùi Bảo Khương liền đi tìm Tô Mạt cùngđại tiểu thư nói chuyện, lại nghe Tô Mạt nhỏ giọng nói: “Tỷ tỷ, ngườicũng thấy đó, hắn chỉ là một người mà thôi, không có gì đáng để lưuluyến cả. Mặc kệ có phải xuất phát từ tình cảm hay không, hắn cũng sẽkhông chuyên nhất với một người.”
Đại tiểu thư miễn cưỡng cười,tiếng cười cũng rất chua sót: “Mạt nhi, ta không sao, chỉ là… trong lòng có điểm không tốt thôi. Huống hồ hắn cũng không có lỗi với ta, hắnkhông cho ta được thứ ta muốn cũng như ta không cho hắn được thứ hắnmuốn. Nếu hắn muốn cũng phụ thâ, tổ phụ cùng chiến tuyến, ta tự nhiêncũng các người. Nếu hắn lựa chọn bên kia, ta cũng có thể lí giải.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.