Tô Mạt gõ ngón trỏxuống bàn, cười nói:“Đám người Tề Tú Hữu cứ gương mắt nhìn chằm chằm mọi cử động của chúng ta, giờ này đã ăn gì đâu. Còn chúng ta có quá nhiềuđồ ăn ngon, ăn hoài không hết, cảm giác này quá tốt.”
Nàng lấymột cái bánh, sau đó nhìn Tô Việt: “Nhị ca, huynh với Phương gia tỷ tỷmang hộp bánh đi vòng quanh đại viện đi, cho họ nghe mùi thèm chếtluôn.”
Tô Việt biết nàng muốn cho Tề Tú Hữu thấy Phương Oánh, liền cười nói: “Ý hay!”
Nói xong liền kêu Phương Oánh cầm hộp theo mình thì thấy Phương Oánh hình như hơi run, ánh mắt mang theo điểm sợ hãi.
Tô Mạt cười nói: “Đừng sợ, cứ đi, họ không có làm gì ngươi đâu.”
Phương Oánh vội nói:“Ngũ tiểu thư, vừa rồi họ còn đi quanh vườn hoa tìm tìmkiếm kiếm, gặp ai cũng hỏi có hộ tịch hay không, tiểu nữ với đệđệ......”
Tô Mạt vẫn cười:“Đừng sợ, ngươi là người của vườn hoa,cũng đã ở đây gần một một năm rồi, ai cũng biết mặt. Họ không làm gìđâu.”
Tuy Phương Oánh rất sợ nhưng cũng không thể nói gì, đành đêm hộp thức ăn đi theo Tô Việt.
Lúc ra cửa, nàng có gặp Phương Vũ, hắn nhìn nàng rồi lại cuối xuống tiếp tục làm việc.
Bọn họ đi rồi, Tô Mạt bèn ngồi xuống bậc thang, vừa ăn vừa nhìn Phương Vũ làm việc.
Dáng người đúng là không tệ, thân hình tuấn tú, mảnh mai, cái dạng này dễ làm chết bọn mê nam sắc lắm đây.
Lúc này, tự nhiên hắn quay đầu xem nàng, ánh mắt đầy nghi hoặc cùng nghiên cứu.
Tô Mạt giơ bánh bao trong tay lên, vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293630/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.