Lúc này, đao của hắc y đã hạ gục hai thị vệ, đang lúc nguy cấp thì có một thị vệ mặt mày tuấn lãng xông tới, hét lớn: “Cẩu tặc, chớ có thương tổn ngô hoàng!”
Người hét không ai ngoài Cố Chiêu, đây là lần đầu tiên hắn tùy giá gần như thế, vô hạn vinh quang làm hắn quên mất an nguy của bản thân, đối đầu cùng thích khách.
Nhưng hắn làm sao là đối thủ của thích khách, chưa đầy mấy chiêu, ngực đã trúng một chưởng, bay thẳng ra ngoài.
Thích khách từ đầu đến chân đều một màu đen, chỉ lộ ra đôi mắt âm ngoan: “Nạp mạng đi!”
Hắn phi thân lên, một đao chắn ngang thị vệ, mũi chân đạp lên lưỡi dao của bọn họ lấy đà phóng về phía hoàng đế.
Lưu Ngọc lấy thân chắn ra phía trước bị một cước của thích khách đá bay, một chưởng của hắn bổ về phía ngực hoàng đế.
Tình thế nguy cấp, Hoàng Phủ Cẩn liền ném mấy nhánh cây nhỏ chặn bớt, quát lớn một tiếng tung người phóng qua.
Thích khách kia cực kì liều mạng, muốn cùng chết với hoàng đế. Hoàng Phủ Cẩn nhìn ra được, hắn tu luyện đại lực Kim Cương chưởng, một chưởng phóng ra, đá nát thành tro.Trúng chưởng của hắn, nội tạng hoàng đế vỡ nát là điều không nghi ngờ.
Hoàng Phủ Cẩn vung ống tay áo, mấy nhanh cây đột ngột tăng tốc bay cách ngực hoàng đế ba tấc, trực tiếp chờ thích khách tấn công. Nếu hắn không tự cứu, nhánh cây sẽ đâm vào cổ tay hắn, hắn cũng sẽ không có đủ lực làm hoàng đế bị thương.
Mà nếu như hắn muốn đẩy mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293599/chuong-1114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.