Hoàng đế lại nhìn Tống Dung Miên bên cạnh nàng : “Miên nha đầu , tay ngươi có sao không ?”
Tống Dung Miên vội tạ ơn : “ Bệ hạ , tay nô tì không sao . ”
Hoàng đế lại trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa : “ Hai ngườicác ngươi cũng không còn nhỏ , sao lại bướng bỉnh như vậy ? ”
Hoàng Phủ Kha lập tức làm nũng , khanh khách cười .
Bên kia, Hoàng Phủ Liễn nói với Hoàng Phủ Giới nói : “Thất ca , huynh nóithử xem Tô Mạt tỷ định làm món gì , đệ muốn biết quá đi .”
Hoàng Phủ Giới biến sắc , gắt lên :“ Ta làm sao mà biết . ”
Lúc này Lưu Ngọc mới tiến lên truyền lời , nói hoàng quý phi nương nương gọi bọn họ trở về.
Hoàng đế cười hiền hậu : “ Tất cả trở về nghỉ ngơi đi , trẫm cũng mệt rồi .Lão ngũ bọn họ cũng không thèm nói một tiếng . Thần thần bí bí .”
Lưu Ngọc cười nói : “ Bệ hạ , trưa mai chẳng phải sẽ biết hay sao ? ”
Hoàng đế lại liếc nhìn Tống Dung Miên sau đó quay sang phân phó tiền cô cô : “ Thưởng nàng một hộp băng ngọc cao về thoa .”
Tiễn cô cô tuân lệnh , lập tức đi ngay .
Tô Văn Nhi cũng vô cùng kinh ngạc . Phải biết băng ngọc cao là thuốc trịsưng tốt nhất trong cung , hiệu quả trị liệu rất mau , khi thoa lên dấuvết gì đều không lưu lại , cho dù có là phi tần trong cung cũng khôngphải ai cũng có được .
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293547/chuong-1062.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.