🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nàng tiếp tục nói:“Nếu hiện tại chúng ta không làm bánh kem nữa là không có khả năng, khôngcho bọn họ làm cũng không thể a, vì thế, chỉ có thể nghĩ biện pháp làmcho bọn họ tự loạn trận tuyến a.”
Nàng ngoắc bọn họ để ghé sát vào, sau đó nhất nhất dặn dò bọn họ, cuối cùng vỗ vỗ bả vai A Cổ Thái,“Tiểu bằng hữu, thấy sao?”
A Cổ Thái giương mi, nháy mắt với nàng, búng tay bốp một cái,“Giao cho ta!”
Đừng nhìn hắn cái khác sẽ không biết làm, nhưng mấy thứ hương liệu này, hắnlà người am hiểu nhất, hơn nữa thay đổi như chong chóng không ai địchnổi !
Kim Kết đi đến trong viện, triệu tập vài thị vệ nói:“Cácngươi tuần tra cho tốt, hơn nữa bên ngoài cũng phải phái người giữ. Cóngười đem phương tử của chúng ta trộm đi, nhưng hắn không trộm được phần tinh hoa nhất. Tiểu thư cùng A Cổ Thái sư phó đã tiến hành cải thiệnrồi, sẽ so với trước kia tốt hơn gấp trăm lần!”
Một sĩ binh mồhôi lạnh chảy ròng, trong lòng thầm nói:“Cô nãi nãi, ngươi lớn tiếngphân phó như vậy, nếu bên ngoài có người ẩn nấp, đều nghe thấy được.”
Nghe Kim Kết lại giương giọng nói:“Thật là.., cứ nghĩ tính kế trộm phương tử của chúng ta thì giỏi lắm sao hả, kia bất quá chỉ là một phần, tiểu thư chúng ta mới có phương tử hoàn thiện nhất. Ha ha, trộm được cái nửakhông được đầy đủ đó, còn tưởng rằng chính mình thật sự thông minh nhưvậy, thật sự trộm được hả, ngươi cho là ngươi lén lút, thì thật sự cóthể trộm được sao? Hừ, không biết xấu hổ!”
Kim Kết nhanh mồm nhanh miệng, mắng chửi một trận rất thống khoái, đắc ý đi vào phòng bếp, chống nạnh nói:“Tiểu thư, thấy sao?”
Tô Mạt mím môi cười khẽ, ngã vào trong lòng Hoàng Phủ Cẩn.
Tô Việt nhìn Kim Kết liếc mắt một cái, chỉ chỉ vào bánh ngọt nói:“Ngươinên theo căn bản thượng đả kích nàng ta, chỉ rõ ra địa điểm ở núi giảsơm, làm cho nàng ta nghĩ sai là ngay từ đầu Mạt nhi đã biết nàng tanghe lén ở đó, nhưng cố ý thiết kế hại nàng ta. Như vậy nàng ta mới tứcgiận đến hộc máu!”
Hoàng Phủ Giác âm thầm chấp nhận.
Kim Kết vừa nghe, lập tức vừa muốn đi ra ngoài.
Tô Hinh Nhi lôi kéo nàng lại,“Ta và ngươi cùng đi.”
Tô Mạt liếc nhị ca,“Nhị ca, ngươi cùng một chỗ với Ngũ Ca, biến thành xấu rồi.”
Hoàng Phủ Giác ủy khuất nhún vai, liếc nhanh nàng một cái, đã thấy nàng hạnhphúc tựa vào trong lòng Hoàng Phủ Cẩn, vẻ mặt sáng lạn tươi cười.
Hắn không khỏi cúi mắt cười nhẹ, nụ cười kia cũng không sâu tận đáy mắt.
Hoàng quý phi ở chính điện Tú Xuân uyển, đang nếm thử món bánh kem khéo léodo Tô Văn Nhi đưa lên, nếm thử, loại bơ tuyết trắng kia trơn nhẵn mịnngọt ngào, còn lộ ra vị ngọt nhè nhẹ, cảm giác giống loại sữa đặc, nhưng lại có chút khác.
Nếu đơn thuần luận hương vị có thể không phải tốt nhất, nhưng thắng ở chỗ vẻ ngoài tinh xảo, chưa từng thấy qua trước đây.
Nàng liên tục khen ngợi,“Quả nhiên không tệ, Văn Nhi là đứa bé khéo tay, bản cung không có nhìn lầm ngươi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.