Thái tử làm người cóchút kiêu căng , lại có một loại cao ngạo toát ra từ trong xương , sáchđọc không tốt như ngũ hoàng tử , tính cách cũng không ôn hòa như hoàngPhủ Giác .
Ở trên yến hội , hắn cũng bị ít nhiều người châm chọc.
Tống Minh Dương nghe tiếng đàm tiếu liền dùng văn tài của mình nhất nhất hóa giải cho hắn .
Hắn thấy thái tử mắt lộ hàn quang , không khỏi thấp giọng nhắc nhở :
“Điện hạ, bọn họ chính là sĩ tử , là quân cờ, ngài làm đúng , bọn họ liền tùy ngài sở dụng , sai từng bước , liền dễ dàng cùng bọn họ là địch. Quântrị thần , mà thần chế quân. Trái lại, chính là quân hộ thần , thần ủnghộ quân. Việc điện hạ làm không phải là đọc sách gì , càng không phải là một văn nhân uyên bác nhất . Điều này là trách nhiệm của nhóm học sĩ.Cái điện hạ phải làm chính là làm thế nào nắm vững nhân tâm , điều hành thiên hạ , nắm vững đạo trị quốc chứ không phải là giỏi về cầm kì thihọa , am hiểu văn vẻ điển cố , lại càng không nhất thiết phải là nhântài võ học. Văn đã có văn thần ,võ có võ quan .Điện hạ chỉ cần dùng đúng người , cho dù văn không thể thông thiên , võ không thể thông thần thìcó làm sao ? ”
Thái tử sợ run một chút , kinh ngạc mà hắn, hắn ngờ rằng Tống Minh Dương sẽ nói những lời này với hắn .
Những năm gần đây , không một ai nói với hắn những lời như thế .
Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293530/chuong-1045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.