Hắn vội ôm chặt nàng, dựa vào nhiệt độ cơ thể của nàng để cảm thụ sự thật, trái tim kia liền lại run rẩy.
Lăng Nhược đã nói cùng Tần đại nhân, hiện tại ai cũng không thể đi vào, càng không thể tùy tiện động tới hắn, sai người canh giữ cửa thật chặt, quamột lát sẽ có người đến xem.
Tần đại nhân đã trải qua cảnh kỳ dịnhư trong mơ, đương nhiên là rất tin tưởng không nghi ngờ gì nữa, lậptức thỉnh Tô Nhân Vũ phái người trông coi, không thể để cho người ta tùy tiện quấy rầy.
Mới đầu hắn nghĩ mất đi nhi tử, trong lòng như có lửa đốt, nản lòng thoái chí.
Hiện tại Tô Mạt cam đoan con hắn không có việc gì, sẽ như trước kia sống vui vẻ, hắn trái tim chính trị kia lại sống lại rồi.
Hắn lo lắng vì hoàng đế, con có mệnh hệ gì, kia hoàng đế cũng khó xử.
Đem thái tử đặt chỗ nào?
Rốt cuộc như thế nào tra xét? Muốn tra xét cái gì?
Nhi tử khỏe lại, coi như là tai nạn ngoài ý muốn là được.
Kêu hắn về sau không chơi môn mã cầu nữa, hoặc ít nhất là không nên chơi cùng một vài loại người.
Hoàng Phủ Giác nhìn Tô Mạt bị ôm đi, hắn tựa vào tường, lẳng lặng nhìn, ngọnđèn lồng trên đường hành lang tựa hồ so với cái gì đều chói mắt, đâm vào hắn có chút đau.
Tần đại nhân thấy hắn, bước lên phía trước hành lễ cảm tạ, Hoàng Phủ Giác cười,“Chúc mừng Tần đại nhân, Nguyên Quân vôsự là tốt rồi, chúng ta cũng yên tâm .”
Hắn chắp tay cáo từ, Tần đại nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293522/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.