Tô Mạt hơi mân mê môi, giận hắn liếc một cái, hắn luôn coi nàng như tiểu cô nương tử, cứ lạtlại dùng chút ăn để dụ nàng, lát lại tặng chút trang sức trân châu đểtrang điểm, thật là!
Dư quang nàng thoáng nhìn ba vị phu nhân lại đây, vội đẩy Hoàng Phủ Cẩn để hắn trốn đi, Hoàng Phủ Cẩn bất đắc dĩ,không thể làm trái ý nàng, đành phải xoay người vào trong động hòn giảsơn.
Hòn gỉa sơn đó thế nhưng bên trong có thông đạo, xa xa mơ hồ có thanh âm người nói chuyện truyền đến, còn có thanh âm của vài tiểuhài tử vui đùa ầm ĩ.
Tô Mạt cười hành lễ với ba vị phu nhân.
Trần phu nhân cười nói:“Chúng ta thế vậy mà sơ suất, quả thật là ánh mắt thiển cận.”
Tô Mạt cười dài nói:“Phu nhân khiêm tốn ,” Nàng nhìn Tả phu nhân cùng Tầnphu nhân một cái, Trần phu nhân khả năng chất phác phúc hậu hơn, nhưnghai vị này tâm tư nhanh nhẹn hoạt bát, khẳng định sẽ đoán được thân phận nàng.
Quả nhiên, Tần phu nhân mỉm cười, hơi cúi đầu thăm hỏinàng, còn Tả phu nhân lại trực tiếp hỏi:“Tô tiểu thư ở Hương lâu cố ýchiếu cố chúng ta, lại không xưng tên họ, xin hỏi có điều yêu cầu gì?”
Tô Mạt thích nàng trực tiếp, đối mặt với Tả phu nhân hơi kèm theo giọngđiệu chỉ trích lại cũng không xấu hổ, cũng đi thẳng vào vấn đềnói:“Trước khi biết được nhà mẹ đẻ Tả phu nhân, ta quả thật chỉ là xuấtphát từ sự tôn kính đối với ba vị phu nhân đây, cũng quả thật là bởi vìsự thanh liêm của ba vị đại nhân. Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293492/chuong-1007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.