Tô Mạt xuất phát từ tư duy hiện đại, lúc đang luyện tập cách đấu còn có chút tác dụng, nhưngđối với võ công mà nói, hiện tại là thật không có lực lĩnh ngộ lớn nhưvậy. Điểm này cho thấy, cho dù có là thiên tài cũng luôn có những thứkhông am hiểu được.
Nhưng thật ra bản thông thiên bí quyết kiagiúp nàng rất nhiều, mỗi ngày kiên trì tập luyện, nàng dần có thể cảmgiác được có một nguồn nhiệt lưu bắt đầu khởi động trong cơ thể.
Tuy rằng không phát hiện được có tác dụng gì nhưng nó làm cho thân thể nàng nhẹ nhàng hơn, không dễ gì mệt mỏi, thanh thần khí sảng, ý nghĩ rõràng linh hoạt.
Nàng nghiêng đầu, đón ánh mặt trời nghiêngnghiêng , thản nhiên cười, mũi chân chạm nhẹ trên mặt đất một chút, sauđó thân thể nhẹ nhàng như én lượn, chân phải vừa đáp xuống hòn giả sơnđã phóng vút lên cao xoay giữ không trung hướng Hoàng Phủ Cẩn đánh tới .
Nào biết đâu rằng, người vừa rơi xuống, dưới chân lại không nghe lời trượt đi, khiến thân hình nàng mất đà ngã xuống.
Kim Kết cùng vài nha đầu ở dưới kêu lên sợ hãi chạy ra đỡ nàng.
Tô Mạt chỉ cảm thấy toàn thân lạc vào một cái ôm kiên cố ấm áp, mặt nàngphiếm hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, lúng túng nói:“Thật sự là dọangười mà!”
Hoàng Phủ Cẩn khẽ cười nhìn xuống nàng,“Muốn hay không phạt ngươi?”
Tô Mạt vội nói:“Muốn muốn, phạt ta mười ngày không được gặp ngươi!”
Hai tròng mắt Hoàng Phủ Cẩn chợt trầm xuống, hừ một tiếng,“Nghĩ hay nhỉ? Tiết thượng Tị ta sẽ luôn dõi theo nàng.”
Tô Mạt đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1293455/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.