🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Vương Mai Lâm khóchô:“Khẳng định là Vương Phượng Lâm hỗn đản kia, đi báo tín trước! Hắnvội vã như vậy đi đến tòa viện biểu muội, không phải đi mật báo là làmcái gì ? Tên hỗn đản này, ta trở về sẽ mách nhị thúc đánh gãy chân hắn!”
Nói xong liền đi tìm Vương Phượng Lâm.
Vương Phượng Lâm đứng ở xa xa không đuổi theo, chắp tay, dứt khoát bỏ đi.
Loại chuyện mất mặt này, thật đúng là......
Vương Phượng Lâm tình nguyện nhảy vào trong hố phân, cũng không muốn như vậy.
Vài năm nay hắn nghe không ít chuyện của ngũ muội muội, biết nàng khẳng định không phải người thường.
Tuy rằng còn tuổi nhỏ, cũng là
Vương phu nhân như thế lại không có bị cơn tức làm hồ đồ, nàng nói:“PhượngLâm không phải người như vậy. Ngươi đi cùng cô ma, đi tìm con nha đầuchết tiệt kia tính sổ.”
Nhìn Vương Mai Lâm khóc thành như vậy,nàng tức giận đến nỗi vả cho hắn một cái tát,“Đều bây lớn rồi hả, cònkhóc? Chuyện này có gì phải khóc? Ngày mai truyền ra ngoài, còn muốn làm người sao.”
Vương Mai Lâm từ nhỏ được nuông chiều hỏng rồi, tuy rằng là trưởng tử, bởi vì có mẫu thân cưng chiều.
Lại tự xưng là chính mình là công chúa, đương nhiên người khác không dám cùng nàng ta tranh giành.
Nhi tử liền kiêu căng mặt ngoài thoạt nhìn giống như đàng hoàng lắm.
Một khi không hề hài lòng về chuyện gì đó liền lòi bản chất ra ngay.
Hoặc là ngang ngược, hoặc là giở thói lưu manh.
Thật sự không được nữa thì học theo thói nữ nhân, khóc!
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần như vậy, vốn không có lần nào không đạt được mục đích .
Hắn nghĩ đến Tô gia còn có thể như thế, theo thói quen mà dùng đến chiêu này.
Vương phu nhân kéo hắn đi, cả giận:“Ngươi chính là thứ chỉ dọa được ngườitrong nhà, ngoan ngoãn chút cho ta. Không được lại khóc. Nah đầu đó dùcó đẹp nữa, cũng chẳng phải là đứa bé chưa dứt hơi sữa sao, còn có thểlàm được tiên nữ sao?”
Vương Mai Lâm lấy tay áo lau nước mắt, than thở nói:“Ngũ muội muội chính là thiên tiên!”
Vương phu nhân nói:“Trong chốc lát nữa cấm ngươi lên tiếng.”
Hai người vội vã đến Túy Lưu phương, sớm đã có tiểu nha canh cửa đầu nhìn thấy lập tức chạy vào trong viện.
Vương phu nhân tức giận đuổi theo, dương tay liền quăng ra hai cái tát,“Thấyta chạy cái gì mà chạy. Muốn báo tin hay muốn làm gì ?”
Lúc nàyTô Mạt dẫn theo Hoàng Oanh Kim Kết từ trong phòng đi ra, nhìn bọn họ một cái, lạnh lùng nói:“Phu nhân tự mình giận dữ, việc gì phải lấy nha đầura xả giận.”
Không dám tới đánh nàng, muốn lấy nha đầu của nàng trút giận?
Hừ, nghĩ rằng nàng rất dễ bị khi dễ sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.