Chưởng quầy kia liếcmắt nhìn bọn họ một cái, có điểm do dự ngượng ngùng nói:“Nơi này củachúng tôi cũng không tệ lắm, không sai, các vị có thể nhìn kỹ xem nó hợp hay không thích hợp?”
Tô Mạt lập tức hỏi:“Chưởng quầy , nơi này buôn bán tốt không?”
Chưởng quầy nói:“Chỉ là đối diện chúng tôi có một trang, nghe nói cũng là hoàng thân, chỉ sợ......”
Nghe thấy thế, Tô Mạt mỉm cười, chưởng quầy này vẫn còn lương tâm , cũngkhông vội vàng giục người ta mua chỗ này để gánh thay khó khăn.
Vị trí này không sai, nhưng phía trước có học quán, chuyên môn phụ tráchấn thư, khai thư cửa hàng này chỉ sợ chỉ còn đường chết.
Nàngcười nói:“Chưởng quầy , nếu ngươi đã nghĩ đến chuyện bán… vậy thì chochúng ta cái giá thực luôn đi. Thiếu gia chúng ta cũng không quá để ýđến tiền bạc đâu.”
Chưởng quầy kia liếc mắt một cái đánh giá TôViệt từ trên xuống dưới, lại nhìn Tô Mạt, một nha đầu đã có khí độ này,vậy thiếu gia sẽ là công tử nhà nào?
Phong độ có, tuấn mỹ tao nhã có, thoạt nhìn là biết chỉ sợ lai lịch không nhỏ.
Hắn nghĩ nghĩ, tuy rằng rất muốn nhanh chóng giải quyết cho xong trang nàynhưng lại cố gắng bình tĩnh không vội , giống như chính mình còn kênhkiệu, luyến tiếc muốn kiếm được số bạc lớn hơn, vừa nghĩ thông suốt xong liền nói:“Nếu công tử thành tâm muốn mua, vậy ta ra giá bảy ngàn támtrăm lượng bạc.”
Tô Việt trừng lớn mắt, tám ngàn lượng, tổng cộng của cải của hắn bất quá cũng chỉ được mấy trăm lượng thôi.
Hắn nhìn về phía Tô Mạt, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292993/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.