Phàm người nào chân thành đối đã với nàng tốt, nàng đều cảm kích, đương nhiên nàng hứa sẽ hồi báo họ gấp trăm lần.
Nàng đứng dậy, cười nói:“Ta muốn đi xem Lâm di nương cùng Dương di nương .”
Hỉ Thước do dự một chút, nói:“Ngươi đi Lâm di nương thì được. Còn Dương di nương chắc sẽ không gặp được.”
Tô Mạt kinh ngạc nói:“Như thế nào ?”
Hỉ Thước thấp giọng nói:“Dương di nương bị bệnh, phu nhân sợ nàng quấyngười khác, nên không cho nàng tùy tiện xuất môn, ăn cơm đều là có người đi đưa.”
Nghe vậy Tô Mạt cẩn thận dò hỏi, biết được Dương dinương gần đây quyện đãi, ăn kém, sắc mặt vàng như nến, còn thường haynôn mửa.
Phu nhân mời lang trung khám cho nàng, hoài nghi nàng là can (gan) bị bệnh, tất cả là do sợ quá mà có vấn đề.
Sau khi biết rõ vấn đề Tô Mạt liền cáo từ, ra đến cửa viện, nàng phân phótiểu nha đầu,“Ngươi đi nói cho Hoàng Oanh tỷ tỷ lấy một chút tiền cấpphòng bếp, đặt mua một bàn ăn sáng tinh xảo, rồi đem rượu Bách Hoa đến.”
Tiểu nha rời khỏi, Kim Kết cười nói:“Tiểu thư muốn thỉnh ai uống rượu a? Tĩnh thiếu gia tới sao?”
Tô Mạt cười cười,“Tĩnh thiếu gia làm sao rãnh rỗi như vậy. Không có việc gì tự nhiên sẽ không đến.”
Kim Kết đoán không ra, Tô Mạt nói:“Ngươi cũng đừng đoán mò nữa. Đi nhanh đi.”
Các nàng đến trước cửa viện của Dương di nương, nàng ở tiểu viện ninhchâu, nhìn giống phòng để dụng cụ , cửa viện cửa lộ không khóa chỉ khéphờ.
Tô Mạt nhìn nhìn, mơ hồ theo cửa sổ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292978/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.