Tô Mạt đứng ở trênđường hành lang, trong lòng ôm một đồ vật, nhìn thấy hắn mặc trung ychạy đến, vẻ mặt mừng như điên, nàng cúi đầu xuống phì cười, lại nhìnthấy hắn để chân trần lại ướt sũng .
Nay đã là cuối tháng 10, mặt đất lạnh cóng, không nhịn được quan tâm nói:“Trời lạnh như thế sao Quốc Công lại đi chân trần?”
Tô Nhân Vũ bây giờ mới phát hiện ra mình không có đi giầy, hơn nữa quần áo không chỉnh tề, bộ dáng nhếch nhác, vội nói:“Ngươi đi thư phòng chờta.”
Nói xong vội vàng trở về, cũng không xỏ tất, bất chấp lau chân, liền đem giầy đeo vào, lại khoác áo vào.
Hỉ Thước vội hầu hạ hắn chỉnh y phục, Tô Nhân Vũ nói:“Ngươi đi hâm nóng chén sữa bò đưa tới cho nha đầu kia uống.”
Hỉ Thước vội đi.
Tô Nhân Vũ bước nhanh đến thư phòng, bên trong chỉ đốt có một chiếc đènlồng, không phải rất sáng, bóng dáng nho nhỏ của Tô Mạt ở dưới đèn thulại một khối, ôn nhu mềm mại, tóc xõa trên lưng, nước da trên gương mặttrong suốt đáng yêu, như là bảo thạch tuyệt mỹ, lộ ra ngoài ánh sánglộng lẫy sáng bóng.
Trong lòng hắn thấy ấm áp, không khỏi phát ra thanh âm ôn nhu,“Mạt nhi muốn xem sách sao?”
Hắn tưởng nàng tới tìm hắn là muốn sách.
Tô Mạt mỉm cười, giơ ra đồ vật gì đó ôm trong lòng,“Ta tới tặng lễ vật cho ngài.”
Trái tim Tô Nhân Vũ mãnh liệt đập thình thịch, lập tức lại không nhảy nữa,sau đó lại thùng thùng nhảy dựng lên, dòng máu lại chảy lên não, vuimừng đến nỗi trái tim như muốn nhảy ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292838/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.