Tô Mạt quay đầu nhìn, thì ra là Hoàng Phủ Giác, nàng nhướng mày nói,“Chẳng qua là vừa vặn ta cũng thích chơi trò này. Trò khác sợ rằng không thểđược như vậy.”
Trốn ở trong này rình coi, bề ngoài là người khiêm tốn nhưng nội tâm lại lén lút.
Hừ!
Nói xong nàng quay đầu muốn rời đi.
Hoàng Phủ Giác liền cười cười,“Ta sợ Thất đệ cùng Thập tam muội gây phiềntoái cho ngươi, cho nên mới đi theo ngươi. Ai biết ngươi chẳng nhữngkhông bị thua thiệt, còn đả bại Thất đệ. Về sau, đệ ấy sẽ không dám tìmngươi gây phiền toái nữa .”
Thật như vậy sao?
Tô Mạt dừng lại cước bộ, nếu là người có lòng tốt, vậy nàng lại lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử là không tốt rồi.
Làm người phải rộng lượng.
Nàng cười cười, thi lễ,“Đa tạ Ngũ điện hạ quan tâm.”
Hoàng Phủ Giác nói:“Ta vốn định muốn bảo Thất đệ và Thập tam muội nhận lỗivới ngươi, nào biết đâu chính bọn họ lại tới tìm ngươi gây phiền toái.Coi như dâng lên tận miệng cho ngươi trừng trị .”
Tiểu nha đầu này thật đúng là không đơn giản đâu.
Tô Mạt vội vàng cảm tạ,“Xin cảm tạ. Ta phải quay trở về, miễn cho bọn họ lo lắng.”
Hoàng Phủ Giác đi cùng nàng,“Cùng nhau trở về thôi.”
Tô Mạt ngẩn ra, hắn đã dắt bàn tay nhỏ bé của nàng , dẫn nàng đi trở về.
Vừa vặn gặp gỡ đám cung nữ cùng thái giám đang đi tìm nàng, nhìn thấy haingười bọn họ tay trong tay liền sửng sốt, bước lên phía trước nghênhđón,“Bệ hạ cùng Quý phi nương nương có hỏi, sợ thất điện hạ khi dễ Tôtiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292819/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.