Tô Mạt tỏ ra khôngbiết, dù sao nàng nay không phải tiểu thư của Tô gia, bất quá là tạmtrú, tự nhiên sẽ không quản chuyện nơi này.
Vương phu nhân theothềm đá quỳ xuống đi bước một lên hành lang gấp khúc,“Thùng thùng” đụngđầu,“Lão gia, ta van cầu ngươi, cho ta theo đi kinh thành đi. Ta nhấtđịnh sẽ an phận phân ăn chay niệm phật. Tuyệt đối sẽ không sinh sự. Vancầu ngươi , van cầu ngươi , cầu ngươi nể mặt đại tiểu thư cùng đại thiếu gia...... Van cầu ngươi ......”
Vương phu nhân khóc ruột gan đứt từng khúc, nước mắt rơi lã chã.
Trên người mặc quần áo vải bông bình thường, búi tóc chỉ đội mấy thứ trangsức bình thường, không còn vàng bạc, có vẻ sạch sẽ nghèo túng, lại keokiệt.
Nhớ tới nàng ngày thường cao quý đoan trang, không buôngtha cho ai chuyện gì, bọn hạ nhân đều ghé mắt, trong lòng cũng khôngkhỏi có chút hài lòng.
Người này là ác có ác báo, không phải không báo, thời điểm chưa đến thôi.
Nàng hại chết Cố di nương, hại chết nha đầu này, lúc tứ tiểu thư chết cháy, chưa từng nghĩ tới hôm nay à?
Tô Nhân Vũ lạnh lùng nhìn nàng,“Người đâu, đưa nàng trở về, không có lệnh của ta, không cho nàng tùy tiện đi ra.”
Hai mụ mụ lập tức tiến lên kéo nàng, Vương phu nhân khóc đến mức mặt phùthũng, ánh mắt đỏ bừng,“Lão gia, ta sai rồi, ta sai rồi, ta cầu ngươi nể mặt hai hài tử, một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa a lão gia, ngươikhông thể tuyệt tình như vậy......”
Tô Nhân Vũ nhíu mi, lạnh lùng nói:“ Chuyện hôm nay, chuyện trong nhà, ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292742/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.