Tô Mạt không chúthoang mang, quỳ xuống nói :“Lão gia, phu nhân, xin minh giám. Cái thứnét chữ này, muốn bắt chước thực dễ dàng. Giống ta ngu dốt như vậy, muốn bắt chước chữ mẫu của danh gia, cũng không khó. Huống chi là ngườichuyên viết chữ? Trong phòng ta có đồ gì đó, không phải là của ta. Làcủa Đỗ di nương cất giấu. Chắc chắn Di nương giận ta không nghe lời,không nói với lão gia phu nhân, xin cho Di nương được bước vào chínhviện, còn không cho Di nương đem tiền tiêu vặt hàng tháng của ta đi bàibạc uống rượu.Vì vậy nàng liền tức giận, phải làm phép hại ta.”
Vương phu nhân hừ lạnh :“ Nàng là nương của ngươi, như thế nào lại hại chính nữ nhi của mình.”
Tô Mạt cảm thấy cười lạnh, nương ? Đối với nữ nhi ruột đương nhiên sẽkhông như vậy, nhưng chính mình không phải nàng ta thân sinh .
Vương phu nhân còn có mặt mũi hỏi tới?
Nàng thản nhiên nói :“Lòng người khó dò, điều này thì phải hỏi di nương rồi.”
Tô Nhân Vũ lập tức nổi giận,“ Đi đem tiện tì kia qua đây, lấy roi của ta đến.”
Vương phu nhân lạnh lùng nói :“Lão gia vẫn là hỏi rõ ràng. Nếu là do cả haimẫu thân nữ nhi cùng làm ra, chỉ trừng trị một mình mẫu thân, chỉ sợ là không công bằng.”
Tô Nhân Vũ mắt liếc Tô Mạt một cái, ánh mắt rất là phức tạp.
Rất nhanh Đỗ di nương khóc sướt mướt bị tha đến, thuận tiện bị người đổ lên một đống lá bùa, vải vụn linh tinh, cùng hình nhân làm bằng chất liệuvải giống hệt.
Những vải vóc này là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292595/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.