Tô Mạt lắc đầu : " Tam tiểu thư đang bệnh, nghe nói rất nhiều đại phu đều không chữa được, phu nhân cũng bệnh rồi, lão gia để Lâm di nương tạm quản việc trong phủ."
Đỗ di nương lập tức bóp chặt chiếc khăn tay, lẩm bẩm nói : " Lâm dinương, con tiện nhân đó, chỉ là đứa nghiệt chủng nhà nghèo bị bán tớiđây, lại có thể làm đương gia. Nàng ta cậy thế sinh được được một nhi tử liền không xem chúng ta để vào mắt. Hừ ! nhưng nhi tử của nàng ta ởcùng lão phu nhân, không cách nào gặp mặt."
Nàng ta dường như rất gấp gáp, Tô Mạt nhìn thấy nàng ta một lòng tính kế cho nữ nhi, tuykhông đồng ý nhưng cũng cảm kích : " Di nương, ngươi không cần gấp gáp,có phu nhân che chở, chúng ta chỉ lo cuộc sống sau này của chúng ta,những việc khác không nhọc chúng ta để mắt tới."
Đỗ di nươnglông mày nhíu chặt lại, trách mắng “ Ngươi sao lại có thể thiếu cảnhgiác như thế? Đại phu nhân là thật lòng đối xử tốt với ngươi hay saochứ?”
Tô Mạt nói “ Di nương cũng không cần như chim sợ cành cong, nếu không có phu nhân , hiện tại chúng ta đã bị đuổi ra khỏi viện tớithôn trang rồi, làm người nên biết báo ơn.”
Đỗ di nương không ngờ tới nàng nói ra những lời như vậy, trước đây nhát gan, yếu ớt, hơi thởcũng không dám thở mạnh, giọng nói rụt rè nay lại thông minh lanh lợilên, không khỏi vô cùng kinh ngạc nhìn nàng : " Ngươi chính là Mạt Mạtsao?"
Mạt Mạt thản nhiên cười :"Nói không chừng Di nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-sau-lung-de-quoc-thien-tai-tieu-vuong-phi/1292538/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.