Sự việc cứ trôi qua êm ả đến sáng hôm sau....
Bệnh viện Trung tâm Thành phố...
Tống Giai Ninh cử động ngón tay, hai mắt dần dần mở ra. Lúc này, ông cảm nhận được có một bàn tay đang nắm lấy tay mình.
Thì ra là Tống Nhất Hàn. Anh đã ngủ bên cạnh ông cả đêm.
Tống Giai Ninh nhìn con trai mình, đau lòng lấy tay xoa xoa mái tóc Tống Nhất Hàn. Ông quả thật là sai rồi, ông bị tiền bạc làm cho mờ mắt. Kể cả hạnh phúc của con trai mà cũng muốn lấy tiền bạc trao đổi. Người làm cha như ông quả thật không xứng đáng.
- Ba, ba tỉnh rồi.
Tống Nhất Hàn cảm nhận được hơi ấm của ông, bất chợt tỉnh giấc, anh vui mừng gọi ông.
- Ừ, ba không sao.
Tống Giai Ninh cười hiền từ, hình như lâu lắm rồi, ông chưa bao giờ cười với con trai mình như vậy.
- Là con không đúng, nếu lúc đó con không bỏ đi, ba sẽ không...
- Không phải lỗi của con, con trai. Là ba không tốt, là ba lúc nào cũng ép buộc con.
Tống Giai Ninh nhìn anh, đau lòng nói. Ông cảm thấy hối hận vì thời gian qua đã ép buộc anh làm theo ý ông.
- Ba, mọi chuyện qua rồi. Con chỉ xin ba, hãy cho con tự mình lựa chọn người con yêu.
- Ba hiểu rồi. Hôn ước kia, ba sẽ nói với Triệu Khắc Hùng.
- Cảm ơn ba đã hiểu con. Thôi, để con đi mua bữa sáng cho ba.
Anh toan định bước đi thì Tống Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-nhan-ngu-ngoc-toi-thich-em/2119253/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.